Nhiếp Thành nghiêng người tránh thẻ tre bị ném tới. “Sao lần nào tôi đến cứu cô đều bị cô oán giận tới chậm thế? Lúc trước không tính, lần này có thể trách tôi sao? Tôi có muốn đến cũng đến không được!”
Thời Niên đương nhiên biết điều này, nhưng cô thật sự quá tức giận. Một mình chống chọi lâu như vậy, còn suýt nữa kẹt lại mãi mãi, vô số lần ước mong Nhiếp Thành tới sớm một chút giúp mình. Nếu là trước khi cô bị Lưu Triệt bắt giữ, có lẽ sẽ không oán giận như vậy.
Hiện tại rốt cuộc nhìn thấy chính chủ, nói sao đi nữa cũng muốn phát tiết một chút. Cũng may cô nhanh chóng bình tĩnh lại, bước đến cửa nội điện ngó ra ngoài thăm dò.
Bây giờ đã là đêm khuya, bình thường khi cô ngủ không cần cung nhân trực đêm, cho nên trong điện không có người thủ. Nguyên Nguyên thì ở trắc gian cách một khoảng.
Cô nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới xoay người nhìn Nhiếp Thành. “Anh đến hồi nào vậy? Chỉ có một mình anh sao? Chuyện Tiểu Lộ bên kia giải quyết xong rồi?”
“Đến từ tối qua. Lần này vận khí tốt, vừa rơi xuống liền phát hiện ở trong Vị Ương Cung.” Hắn dừng một chút. ”Tiểu Lộ bên kia đã sớm giải quyết, tôi cùng cậu ấy đi Tam Quốc một chuyến. Cũng nhờ đi đến đó mới phát hiện cô căn bản không tới Tam Quốc, cho nên suy đoán cô hẳn là đã xảy ra chuyện.”
“Anh đi Tam Quốc?” Thời Niên mở to hai mắt, “Vậy anh gặp được Lưu Viễn chưa? Có phát hiện gì không? Hắn rốt cuộc có quan hệ gì với kẻ thần bí hay không?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play