Thời Niên cảm thấy toàn thân cứng ngắc, đại não không còn hoạt động, không thể làm gì khác ngoại trừ ngơ ngác nhìn.
Là hắn sao? Thật là hắn sao?
Cô muốn nhìn rõ ràng một chút. Nỗ lực mở to hai mắt. Nhưng khoảng cách quá xa. Cô đứng trên sườn núi chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ, không rõ mặt.
Bên cạnh Hoắc Khứ Bệnh nói: “Truyền lệnh mọi người, theo ta lên ngựa. Cung nghênh bệ hạ!”
Thời Niên bị thanh âm này bừng tỉnh, quay sang, phát hiện Hoắc Khứ Bệnh cũng đang nhìn mình. Hắn như là có chút nghi hoặc nhưng giờ phút này không có thời gian hỏi rõ, chỉ nói: “Ngươi về lều trước, trốn kĩ đừng chạy loạn, việc còn lại chờ ta an bài.”
Thời Niên bị động gật đầu. Kỳ thật trong đầu loạn thành một đoàn. Việc còn lại? Còn lại chuyện gì? Hắn muốn an bài cái gì?
Binh lính nhận lệnh đưa cô về quân doanh. Thời Niên đi theo hắn. Trong tầm mắt vẫn là đại quân mênh mông cuồn cuộn. Hoắc Khứ Bệnh đã mang người ngựa đi nghênh đón. Tiếng vó ngựa vù vù làm cô cảm thấy đất dưới chân như chấn động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT