Tuyết bay đầy trời. Nữ hài má lúm đồng tiền giống hệt như trong trí nhớ, nháy mắt làm Dương Quảng có chút hoảng hốt, không biết có phải mình đang trong mộng hay không.
“Thái Tử điện hạ?” Thời Niên có điểm kỳ quái. Duỗi tay quơ qua quơ lại trước mặt hắn.
Đột nhiên, hắn bắt lấy tay cô. Lực độ mạnh đến nỗi dọa cô nhảy dựng. Thời Niên vô thố mở to hai mắt, Dương Quảng lại nhìn chằm chằm cô. Một lúc lâu sau, chậm rãi nở nụ cười, "Nàng tới cáo biệt. Ta gọi nàng tới lại không phải vì chuyện này.”
Nói xong cũng mặc kệ Thời Niên phản ứng ra sao, hắn nắm tay cô đi vào trong điện. Một luồng khí ấm áp ập vào mặt, Thời Niên hơi rụt lại, Dương Quảng giúp cô cởi áo choàng, lộ ra giáng hồng sắc áo bên trong.
Thời Niên có chút khẩn trương, “Ngươi muốn làm gì?”
Dương Quảng: “Không làm gì cả. Chỉ là có thứ tốt muốn chia sẻ với nàng.”
Hắn gọi cung nhân tiến vào phân phó vài câu. Rất mau người nọ ôm một vò rượu tới, bên trên còn dính bùn đất mới toanh. Dương Quảng tiếp nhận, không hề lo ngại bị vấy bẩn, tự mình mở nắp rót đầy một ly cho Thời Niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT