Trên ngọc giản, hai chữ “Thời Niên” cực kỳ rõ ràng.
Thời Niên nghĩ đây là người hơn một ngàn năm trước khắc xuống, liền cảm giác thời gian ngàn năm tựa hồ như sóng triều ập vào trước mặt cô.
“Ngọc giản nói, người Dương Quảng muốn tìm, đến từ tương lai. Tôi không biết tương lai cụ thể là khi nào. Nếu chỉ là tương lai đối với Dương Quảng tương ứng Tùy triều, vậy hiện đại hơn một ngàn năm trước đều có khả năng. Thậm chí nó còn có khả năng sau thời đại của chúng ta bây giờ. Với chúng ta mà nói cũng là tương lai. Cho nên, cho dù có tên, cũng vô pháp xác định có thể tìm được bọn họ hay không. Bởi vì có lẽ căn bản không ở một thời đại. Như cha tôi, ông ấy đã từng tìm được vài người trùng tên trùng họ nhưng cuối cùng không phát hiện dị thường nào trên người họ.
“Cho nên, sau khi tôi kế thừa ngọc giản, kông có lập tức hành động. Tôi còn đang do dự, tin hay không tin truyền kì xưa cũ này. Nó trả giá bằng thời gian lẫn tinh lực, có lẽ cuối cùng tôi cũng sẽ giống cha mình. Tìm cả đời vẫn chỉ cứ là công dã tràng.
"Trước khi tôi quyết định từ bỏ, lại gặp được một người. Một người nhắc đến trong ngọc giản.”
Thời Niên ý thức được hắn nói chính là ai, nhìn về phía nam nhân bình tĩnh đang ngồi đối diện.
Lão gia tử: “Không sai, sau khi tôi thừa kế ngọc giản được một tháng, liền ở bệnh viện ngẫu nhiên gặp được Nhiếp Thành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play