Sau Giáng Sinh, ngày lễ lớn nhất chính là tân niên.
Giao thừa năm nay, Mạnh Hạ đề nghị đến quán bar nơi cô hát, “Tiểu Niên Niên tới lâu như vậy còn chưa xem qua tôi biểu diễn. Đến lúc đó sẽ khiến cô mở rộng tầm mắt.”
Thời Niên biết Mạnh Hạ hát ở quán bar từ lâu, còn rất được hoan nghênh. Tuy nhiên, lúc cô mới nhập đội đều bận huấn luyện, sau này mới có chút rảnh rỗi. Nhưng Mạnh Hạ từ khi vào đội cũng không thường đến đó ca hát nữa. Cứ như vậy nên đến bây giờ, cô vẫn chưa có dịp xem Mạnh Hạ biểu diễn.
Cô còn đang chần chờ. Mạnh Hạ ở đầu bên kia điện thoại nói: “Không phải cô lại muốn cự tuyệt chứ? Gần đây rốt cuộc cô bận gì thế? Giáng Sinh đã không cùng chúng tôi rồi. Bây giờ đến đón năm mới cũng không tới là sao?”
Mạnh Hạ vốn định mở party Giáng Sinh ngay tại tổng bộ. Mọi thứ đều chuẩn bị tốt. Ai dè Thời Niên lại nói mình bận, trốn hoạt động tập thể.
Đương nhiên, tình huống thực tế là hôm đó cô cùng Dương Quảng ở bên nhau. Ban ngày, hai người đi Minh Thập Tam Lăng. Buổi tối cùng nhau bọc kín mít ở Tam Lí Truân dạo phố, cảm thụ bầu không khí Giáng Sinh ở Bắc Kinh “Nhục nước mất chủ quyền” ( Dương Quảng lời bình ).
Lúc dạo chơi Minh Thập Tam Lăng còn xảy ra một nhạc đệm nho nhỏ. Vì một trong số đó là lăng Chu Hậu Chiếu, Thời Niên đến nơi nhìn thấy mộ bia và lăng cung, bất giác nhớ lại những chuyện lúc trước cùng Chu Hậu Chiếu từ Tàng Long Sơn đến Báo Phòng, biểu tình liền có chút thương cảm không kìm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT