Mọi người không ngờ tứ vương gia vô thanh vô tức lại gần, nên tất cả đều giật mình.
Mọi người lại lần nữa quỳ xuống, Thời Niên cũng quỳ, nhưng kìm không được tò mò lại lén nhìn tứ vương gia một cái.
Tính tuổi tác, hắn hiện tại đã là trung niên. Từ khuôn mặt có thể thấy rõ tuổi không còn trẻ, khóe mắt ẩn ẩn có nếp nhăn. Vóc người hắn rất cao, cũng rất gầy, khuôn mặt lạnh lùng, môi mím chặt, sắc mặt kiên nghị. Tay phải đeo một vòng Phật châu bằng gỗ tử đàn, khiến cô chợt nhớ ra Ung Chính đúng là vô cùng thích tham thiền tu Phật.
Tứ gia lướt qua đám người đến trước mặt tứ phúc tấn cùng Cốc Vũ Vi. Thoạt tiên, nhìn thoáng qua Cốc Vũ Vi, sau đó mới nói với tứ phúc tấn: “Phúc tấn sao lại ở đây?”
Thanh âm hắn trầm thấp, tựa đá và kim loại chạm nhau.
Hắn không cho đứng lên nên tứ phúc tấn đành phải bảo trì động tác hành lễ: “Nô tài nhập viên, nghe được một chuyện, thế nên tới hỏi Niên trắc phúc tấn một chút.”
Vừa rồi tứ gia tiến vào, thái giám không hề thông truyền, khẳng định là hắn ngăn lại, không biết hắn đứng đó bao lâu, nghe được nhiều ít. Tuy nhiên, tứ phúc tấn cũng không chột dạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play