Báo Thủ Giới E-sport Xuyên Thành Tiện Thụ Đối Đầu Tra Công

Chương 6


7 tháng

trướctiếp

Khi Nguyễn Vũ mở lại phần mềm livestream, cậu phát hiện đang có mấy vạn người đang theo dõi mình.

Hơn nữa lại còn nhận được 99+ tin nhắn, trong đó có đủ các thể loại tin nhắn, Nguyễn Vũ không đọc kỹ mà trực tiếp live luôn.

Cậu vừa mới mở phòng livestream chưa đầy năm phút mà đã có gần một vạn người hâm mộ đổ ào vào xem.

Nguyễn Vũ mở game ra một cách thành thạo và nói: “Chào mừng các bạn đến với phòng livestream của báo thủ mạnh nhất!”

[A a a, chồng ơi, cuối cùng anh cũng livestream rồi, anh có biết một ngày của em dài như ba mùa thu không hả?]

[Mấy thằng cha chơi bẩn lại lẻn vào đây học lỏm kỹ thuật rồi, đầu chó.]

[Ngày hôm qua tôi vẫn chưa giải mã được, streamer hôm nay có thể khoe lại lần nữa được không?]

[Gọi cho Long Tề đi, báo thủ đang live nè.]

[Không thể không nói rằng stream này có giá trị nhan sắc không hề kém cạnh so với những thần tượng nổi tiếng.]

[Mỗi người một phiếu vote cho streamer debut nào.]

Những bình luận hoa hòe lòe loẹt dần dần làm cho phòng livestream của Nguyễn càng hot hơn.

Lần này Nguyễn Vũ đã chọn map cổ điển và nhảy xuống một nơi vắng vẻ dựa theo kinh nghiệm của cậu, nơi này rất thích hợp để nạp năng lượng và nghỉ ngơi dưỡng sức.

Ngay khi vừa đáp xuống đất, Nguyễn Vũ ngay lập tức thu thập trang bị, cậu tiện tay nhặt lên một khẩu shotgun, sau đó bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân, bèn nấp ở phía sau cánh cửa chờ đợi.

Ba giây sau, kẻ địch xuất hiện ở trong nhà, Nguyễn Vũ đã dùng súng phun sơn tiễn hắn ta lên đường.

Thông báo hiển thị trên màn hình: Bạn đã hạ gục “Thu Nhật Thâm” bằng S12KS12K.

Xử lý xong tên này, Nguyễn Vũ nhặt cái ba lô và một ít lựu đạn rồi chạy lên tầng hai.

Trên tầng hai có ba phòng, mỗi phòng đều có trang bị, Nguyễn Vũ vứt khẩu shotgun đi và đổi thành SCAR-L và M24.

Trong balo có một ít đồ uống bổ sung thể lực và tất cả còn lại đều là đạn và lựu đạn, còn đống bông băng và túi dụng cụ y tế cậu thậm chí còn không thèm nhìn lấy một cái.

[Thằng nhóc này được đấy, streamer này điên vậy sao, định cứ để như vậy mà ra ngoài lang bạt thế giới sao?]

[Không mang theo một trang bị trị liệu nào cả, đúng là một kẻ tàn nhẫn.]

[Tuy rằng đây là nơi trú ẩn, nhưng thật ra cũng không hẳn là như vậy, bên ngoài có tiếng súng vang lên không ngừng.]

[Mọi người cùng đặt cược xem vị streamer này rốt cuộc có thể thắng được trận này được đi!]

Nguyễn Vũ không vội xuống lầu, qua cửa sổ, cậu nhìn thấy bên ngoài đang có xe chạy tới đây và dừng lại ở phía trước căn nhà, đối phương có bốn người.

Nguyễn Vũ cầm khẩu súng đi loanh quanh bên cửa sổ và cầu thang, dựa theo kinh nghiệm của cậu, nhóm người kia sẽ thu thập trang bị ở căn nhà phía trước xong nhất định sẽ tới chỗ này, cậu chỉ cần đóng vai một người thợ săn kiên nhẫn là được rồi.

Quả nhiên, ba phút sau, tiếng bước chân ngày càng gần, ngay khi thấy người xuất hiện ở phía cầu thang, Nguyễn Vũ liền ra tay trước, một tiếng, hai tiếng, ba tiếng rồi bốn tiếng bắn chết hai người.

Thông báo hiển thị trên màn hình: Bạn đã hạ gục “Tên béo đẹp nhất xóm” bằng SCAR-L.

Thông báo hiển thị trên màn hình: Bạn đã hạ gục “K ngủ mãi không tỉnh” bằng SCAR-L.

[Ha ha ha ha ha ha, cậu ta vẫn chó như mọi lần.]

[Tôi nói nè, nếu các vị mà kiên nhẫn được như này thì cũng có thể là báo thủ.]

[Cậu nghĩ rằng ai cũng có thể làm được sao? Còn phải có khả năng phán đoán chính xác nữa.]

Mọi người còn đang ngồi đoán xem Nguyễn Vũ có tiếp tục ngồi canh hai người còn lại hay không. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T.

Nguyễn Vũ lại nhanh chóng nhảy ra khỏi cửa sổ, căn bản không hề đi qua cầu thang.

Ngay sau đó, một quả bom khói và một quả lựu đạn được ném vào trong ngôi nhà mà Nguyễn Vũ vừa đứng, khó có thể tưởng tượng được, nếu Nguyễn Vũ không nhảy ra khỏi cửa sổ trước thì giờ phút này cậu đã quy tiên rồi.

[Lão Thiết sợ đến ngây người, trực giác của cậu ta đáng sợ vậy sao?]

[6666, dự đoán được dự đoán của đối phương luôn.]

[Báo thủ này thực sự rất có tài.]

[Vãi ò! Đúng là ly kỳ quá đi, suýt chút nữa thì niệm rồi.]

Nguyễn Vũ vừa mới nhảy xuống dưới liền nhanh chóng đi vào một căn nhà khác, dựa theo quan sát của cậu hồi nãy, cậu đã biết được đại khái vị trí của hai người còn lại này.

Nguyễn Vũ bắn vài phát súng vào cửa sổ đối diện, sau đó nhanh chóng men theo cửa sổ bên kia đi ra ngoài rồi trèo lên nóc nhà.

Quả nhiên, hai người đối diện đã ngoi đầu ra, Nguyễn Vũ thuận thế dùng SCAR-L bắn, hai người kia nhận luôn một suất cơm ra về.

Thông báo hiển thị trên màn hình: Bạn đã hạ gục “Nghiêu Nghiêu của anh” bằng SCAR-L.

Thông báo hiển thị trên màn hình: Bạn đã hạ gục “Digaya YaYa” bằng SCAR-L (tiêu diệt toàn đội “Độc Lang”).

[Thật là thảm quá đi mất, chưa được lên sóng mà người đã chết rồi.]

[Bốn người này đang rất hoài nghi nhân sinh đây.]

[Ha ha ha ha ha,  hôm nay lại học được thêm một kỹ năng nữa rồi.]

[Thật sự xin lỗi nhưng mà tôi buồn cười quá, hah ha ha.]

[Tôi biến thái nhưng mà tôi rất thích xem cái này, muốn đón gió mùa xuân thì nhất định phải diệt tận gốc!]

Nguyễn Vũ nhìn vào số lượng người trong phòng livestream đã có gần ba vạn người rồi, mức độ hot chỉ có ngày càng cao chứ không có bớt, cậu định phát phúc lợi cho các fans: “Tôi sẽ cho mọi người thấy một cách chơi khác thú vị hơn.”

Sau khi Nguyễn Vũ xác định vị trí của vòng bo, cậu đứng ở tầng hai phòng đối diện canh chiếc siêu xe, cậu đoán rằng nhất định sẽ có người tới lái chiếc xe này đi, sau đó, cậu chọc thủng ba cái bánh xe và nó có thể phát nổ chỉ bằng một phát bắn.

Cuối cùng, cậu di chuyển thùng xăng đến đặt cách chiếc xe khoảng 1 mét.

Giờ phút này, Nguyễn Vũ chỉ việc nhàn nhã đứng canh ở trên tầng hai, cậu chán nản mà cho nhân vật uống đồ uống.

[Kiểu chơi mới ư? Có chuyện gì với chồng tôi vậy?]

[Streamer này đang muốn làm gì đây?]

[@Y.U.X.I còn có thể làm gì nữa. Chắc chắn là một mất mát lớn.]

[Tên nhóc này cứ như đang bày hàng đón khách vậy, cứ luôn có người nhảy vào cái bẫy của hắn.]

[Ha ha ha ha ha, hình tượng này hay đấy, nhưng không phải là mấy người này tình nguyện bị lừa đó chứ?]

[Làm sao cậu biết người ta có tình nguyện hay không chứ? Người khác hoàn toàn không biết và bọn họ cũng không có sự lựa chọn.]

Sau khi Nguyễn Vũ đợi khoảng hai phút rưỡi thì có ba người bất thình lình chạy đến, nhìn bộ dáng vẻ bọn họ cứ như đang nhảy múa, vui mừng khôn xiết, muốn định lái chiếc xe này tới vòng bo.

Nguyễn Vụ nở ra một nụ cười xấu xa, bắn một phát súng vào thùng xăng bên cạnh.

“Bùmmm!”

Một tiếng nổ mạnh vang lên, thùng xăng và chiếc siêu xe trong nháy mắt đã xảy phản ứng hóa học mạnh với nhau làm ngọn lửa cứ thế lan rộng.

Thông báo hiển thị trên màn hình: Bạn đã hạ gục “Cố Yên trên không” (cả đội bị tiêu diệt).

[Ha ha ha ha ha, tuyệt, quá tuyệt vời, không hổ là cậu!]

[Bị cậu ta lừa rồi, đúng là đáng hận.]

[Tôi và báo thủ không đội trời chung, trừ phi tôi là báo thủ.]

[Trình độ của báo thủ tốt đến như vậy thế mà vẫn dùng thùng xăng và xe hơi kết hợp với nhau sao, wowowow.]

[Sư phụ trên kia xin nhận một lạy này của đồ đệ.]

[Bây giờ mỗi lần tôi muốn đổi xe thì thật sự sợ hãi!!!]

Khi xem lại, ba người vừa mới chết một cách khó hiểu sau khi nhìn thấy tên báo thủ Nguyễn Vũ này thì vẫn không có thoát ra luôn mà mở mic lên mắng Nguyễn Vũ tầm mấy phút.

“Tên báo thủ chết tiệt, tao thật sự phục mày rồi.”

“Con mẹ nhà mày chứ, ******.”

“Mày còn có thể chó hơn mấy thằng cha chơi bẩn được nữa không?”

“Tuyệt vời quá người anh em, cậu thật sự vừa chó vừa độc ác.]

“......”

Phòng livestream cười đến không ngậm được mồm, Nguyễn Vũ bị chửi mà cũng không thấy tức giận, cậu thậm chí còn báo cho ba người chết oan kia số ID phòng livestream của mình để ba người bọn họ lúc nào có thời gian thì có thể vào học tập một chút, sau đó ba người họ hùng hùng hổ hổ thoát ra ngoài.

Không ai biết rằng, lúc này, ba con người ngờ nghệch kia đang ngồi ở trong một quán net xa hoa nhìn nhau, họ hiểu ý nhau, nhanh chóng tải phần mềm Cao Thố rồi nhấp vào phòng livestream của Nguyễn Vũ.

Nguyễn Vũ nhìn lại chiến tích của mình, cậu đã trở thành vua hạ gục đối thủ, vòng bo càng lúc càng thu nhỏ lại, cậu cũng nên bắt đầu chạy bo thôi.

Nguyễn Vũ lái một chiếc xe Buggy nhanh chóng đi vào vòng bo, vòng bo thu nhỏ lại trên một vùng đất cao.

Nguyễn Vũ lái xe lên đỉnh núi, sau đó cậu nhanh chóng xuống xe và tiến vào pháo đài.

“Vèo vèo vèo”

Bom đạn đang bay ầm ầm mà Nguyễn Vũ vẫn còn đang lặng lẽ chờ người có duyên tới.

[Báo thủ lại bắt đầu bày hàng rồi đấy, những cái này đều dành cho vòng bo cuối cùng.]

[Tôi thật sự muốn xem khả năng của cậu đến đâu đó báo thủ ạ.]

[Lầu trên oán khí đặc như vậy, có khi nào đã từng bị streamer này hạ đo ván rồi không?]

[Trong vòng bo cuối đâu đâu cũng là báo thủ, chỉ sợ mình không đủ báo mà thôi.] ( truyện trên app tyt )

[Các vị nhớ rằng, ngoại trừ báo thủ ra thì sẽ không có ai ngồi đợi bạn mãi đâu.]

Trên màn hình hiển thị cho đến thời điểm hiện tại vẫn còn 5 người, Nguyễn Vũ còn đang ngồi canh ở pháo đài, cậu nhìn thấy bên ngoài có một người đang nấp phía sau bụi cỏ, một người thò đầu ra trên cây và hai người còn lại thì không rõ tung tích.

Với tư cách là một báo thủ, Nguyễn Vũ thật sự rất bình tĩnh, dù đã nhìn thấy hai người trong bụi cỏ và trên cây đang bắn nhau ầm trời nhưng cậu vẫn không có ý định tham gia vào cuộc chiến. Tục ngữ có câu: Bọ ngựa bắt ve sầu/ Biết đâu chim sẻ rình sau bắt mình. Thứ cậu cần làm bây giờ chính là chờ đợi.

Sau một trận đấu súng hỗn loạn, người ngồi sau gốc cây đã bị bắn chết, Nguyễn Vũ cũng nhìn thấy được vị trí ẩn nấp của một người chơi khác, hắn ta đang nằm sấp sau tảng đá, vậy là chỉ còn một tên nữa không biết đang ở đâu thôi.

Nguyễn Vũ bắt đầu dùng tâm lý chung của báo thủ để đoán vị trí của người cuối cùng kia, bốn phía xung quanh ngoại trừ cỏ thì chỉ còn có mấy cái cây và hòn đá, nơi có thể ẩn thân ngoại trừ chỗ của cậu thì cũng không còn chỗ nào khác, trừ phi…

Nguyễn Vũ chậm rãi đi về phía pháo đài, nếu như cậu đoán không nhầm thì người đó đang ở gần đây.

Sau khi Nguyễn Vũ đi tới cửa, cậu hơi ghé đầu vào xem xét, quả nhiên nhìn thấy dưới cầu thang dẫn tới pháo đài có một người đang nằm, cầu thang bị cây cối và bụi rậm bao phủ, hầu như không có ai có thể tìm ra được vị trí của hắn ta, ngoại trừ Nguyễn Vũ.

Nguyễn Vũ có thể nhìn thấy rõ từ góc độ này.

[Ha ha ha ha ha, cùng là báo thủ với nhau, người anh em dưới lầu có muốn đấu một trận tí không?]

[Người anh em dưới lầu kia, cậu bị phát hiện rồi, có cảm thấy lành lạnh sau gáy không hả?]

[A a a, ngốc thật đó, người anh em dưới lầu đó còn không biết lưỡi hái tử thần đang đặt ngay sau gáy mình.]

[Xin hỏi vị này là đang muốn đóng cửa quán sao?]

[Mò được hang ổ của người ta rồi, ha ha ha ha ha.]

Nguyễn Vũ đang suy nghĩ không biết nên chơi như thế nào với hắn ta thì đột nhiên phòng livestream xuất hiện một quả spam vô cùng mỹ lệ khiến Nguyễn Vũ hơi sững sờ.

Sau khi cậu nhìn kỹ lại, số một trong danh sách đã trở thành VOV Long Tề.

Dòng chữ lớn màu đỏ tươi bay lơ lửng trong phòng livestream: “Em trai báo thủ, tôi tới xem cậu đây!”

“Cho em trai tôi ngày giờ gặp mặt.”

“Em trai, thấy fans trong phòng livestream của tôi nói, sau một ngày không gặp thì cậu càng báo hơn so với hôm qua à?”

Em trai? Khóe miệng Nguyễn Vũ hơi giật, có chút không nói lên lời.

Nhưng khi Nguyễn Vũ nhìn vào số tiền đã nhập vào tài khoản, cậu phát hiện rằng nó cũng không phải là không thể chấp nhận được. Cuối cùng thì hôm nay đúng là một ngày thắng lợi vẻ vang rồi!

“Cảm ơn anh Long đã gửi đại lễ cho tuitui.” Nguyễn Vũ suýt chút nữa thì cười thành tiếng.

Ở màn chơi, người anh em dưới cầu thang đã dựa vào vị trí ẩn nấp mà lần lượt hạ gục hai người còn lại kia.

Nguyễn Vũ vui vẻ thảnh thơi, bây giờ phải xem tên này có tìm được cậu hay không đã.

[A a a a, Long Tề đại bảo bối của em, yêu anh quá đi!]

[Long tổng của tôi hôm qua bị hố mấy chục vạn rồi, sao hôm nay vẫn còn tới vậy?]

[Lại còn gọi streamer là em trai nữa chứ, buồn cười quá đi mất.]

[Tôi thật sự rất nghi ngờ Long Tề ngốc nghếch lắm tiền này có khuynh hướng tự ngược.]

[Đây là muốn dùng một hòn đá để đánh ra lửa sao!]

[Long Tề vung tiền đi đầu tư khiến lòng tôi đau nhói.]

[Đợt chiến đấu cuối cùng này phải xem xem streamer có thể thắng được không đã.]

[Còn phải nói sao? Làm gì có ai thâm hiểm hơn cậu ta nữa.]

[Không thể không nói, lúc đồ đệ gặp tổ tiên thì người anh em dưới lầu kia đến giờ có biết tổ tiên nhà hắn đã đứng ở pháo đài nhìn hắn đã lâu rồi không?]

Nguyễn Vũ hắng giọng một cái: “Heyy, người anh em, tôi ở đây này”

Chỉ thấy người anh em xoay người lại đây, lúc nhìn thấy Nguyễn Vũ thì vội vội vàng vàng muốn nổ súng, nhưng Nguyễn Vũ đã di chuyển ra xa làm đối phương không thể đánh tới.

Nguyễn Vũ còn trêu chọc hắn ta: “Người anh em, suýt chút nữa thì, cậu đang bị đột quỵ sao?”

Người anh em dưới lầu vô cùng tức giận, xoay ba vòng tại chỗ, nhưng vẫn giữ vững lý trí, tìm nơi trú ẩn mới, định bắt lấy cơ hội để đánh Nguyễn Vũ một đòn.

“Ha ha ha, đừng giận mà.” Nguyễn Vũ cười đùa trêu chọc.

Nhưng mà đối phương căn bản không thèm để ý đến Nguyễn Vũ, cũng không mở mic lên mà ngồi xổm nấp sau vật chắn chờ cơ hội.

Nguyễn Vũ thở dài: “Người anh em à, thật sự xin lỗi nhé, game over rồi!”

Nguyễn Vũ trực tiếp ném lựu đạn xuống, thuận lợi qua màn.

Lúc này, Long Tề lại bắt đầu nhắn: “Em trai, cùng chơi một ván không?”

Long Tề thông qua việc bị hố mấy chục vạn hôm qua thì anh ta đã hiểu rõ rằng Nguyễn Vũ là một kẻ trục lợi, anh ta cảm thấy mình đã giác ngộ được rằng báo thủ chỉ thích tiền thôi.

Nếu báo thủ không để ý tới bạn thì chắc chắn là tiền của bạn không đủ nhiều.

Nguyễn Vũ vừa mới uống được ngụm nước thì Long Tề đã gửi tới 50 món quà.

Suýt chút nữa thì Nguyễn Vũ bị sặc chết, cậu rưng rưng nước mắt nhận lấy mười vạn tệ này. Thời buổi này hiếm thấy người nào đã bị hố một lần rồi mà có thể tiếp tục hố lại lần hai. Cậu nhất định phải cho Long Tề cảm nhận lại khoái cảm của báo thủ.

Tác giả có lời muốn nói:

Nguyễn Vũ: Rưng rưng đếm tiền ~


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp