Trước Khi Ta Trở Thành Đại Lão Trong Truyền Thuyết

CHƯƠNG 5: BÍ ẨN TRONG THỊ TRẤN NHỎ (1)


8 tháng

trướctiếp

Hạ Dung lơ lửng trong bóng tối không có trọng tâm, giống như một sinh vật phù du trong nước.  Cậu ôm đầu gối, thầm nghĩ chết lâu như vậy cũng không có tổ chức chính quy nào tiếp nhận mình, cho dù quỷ sai không tới thì ít nhất cũng phải có người đến thắp đèn ở đây đi chứ.

Quá tối, Hạ Dung thầm nghĩ.  Cũng may nơi này không làm người ta khó chịu mà ngược lại, lại có cảm giác yên tĩnh lạ thường.

Có thứ gì đó đang rung chuyển trong túi. Cậu lấy ra xem thì thấy điện thoại tự động bật lên.

Khuôn mặt thanh tú của Hạ Dung được chiếu sáng bởi một luồng ánh sáng trắng.

Sau khi vòng tròn trên màn hình xoay xong, một cửa sổ màu trắng hiện ra.

"Hoan nghênh đăng nhập 'Tinh Quang Kỷ Niên'!"

Hạ Dung: ?

Từ việc hướng dẫn cho người mới, Hạ Dung chậm rãi hiểu ra cậu đang ở trong một trò chơi, hoặc là nói bản thân cậu là một phần của trò chơi - một NPC của phó bản cốt chuyện.

Nhưng sau khi người chơi qua cửa phó bản, linh hhồ, hoặc đúng hơn là dữ liệu của cậu được bảo tồn ở một dạng khác.

Hạ Dung lướt qua phần giới thiệu trò chơi và tự hỏi liệu cậu có nên liên hệ với dịch vụ chăm sóc khách hàng hay không. Tình trạng công nhân tạm thời bị sa thải không có nhà để về này, rốt cuộc có ai quản hay không?

"Xin chào, dịch vụ chăm sóc khách hàng AI sẽ phục vụ bạn tận tình."

"À, tôi muốn hỏi vài vấn đề ..."

"Hệ thống phát hiện ngài là người chơi mới sơ cấp, thời gian dùng thử miễn phí đã kết thúc, có muốn nạp tiền để tiếp tục trò chơi hay không?"

"?"

Hạ Dung nghĩ, có vẻ như trò chơi đã nhận nhầm cậu thành người chơi. Không biết có phải trong lúc hệ thống phân tích đã xảy ra lỗi kỹ thuật hay không. Nếu bây giờ cậu nói ra sự thật, không chừng cậu sẽ  bị coi là BUG cần phải xử lý, sau đó quay trở lại biển số dữ liệu 0 và 1.

Hạ Dung suy nghĩ một lúc rồi mới chậm rãi nói.

"Xin lỗi... Hình như tôi không có tiền."

"Không có việc gì, chúng tôi có hoạt động ưu đãi dành cho người chơi mới, ngài có thể tham gia phó bản tiếp theo trước, kiếm điểm tích phân rồi lại mua bổ sung thời gian sau."- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

"Trong một phó bản có thể nhận bao nhiêu điểm tích phân?"

"Các loại phó bản khác nhau sẽ có cách tính điểm khác nhau. Nếu nói đến game linh dị suy luận RPG (game nhập vai) mà ngài vừa đề cập, tất cả người chơi tham gia đều có thể nhận được 100 điểm tích phân cơ bản, còn lại sẽ được thưởng theo xếp hạng của người chơi trong phó bản. Hạng nhất sẽ nhận được thêm 1000 điểm tích phân, hạng hai 800 điểm tích phân và giảm dần theo thứ hạng. Phó bản vừa rồi ngài nằm ngoài bảng xếp hạng, vì vậy chỉ có thể nhận được 100 điểm tích phân cơ bản."

"100 điểm tích phân có thể mua được bao nhiêu thời gian?"

"Phó bản có thời gian ngắn nhất là 1 ngày, yêu cầu 160 điểm tích phân, thân ái."

"..."

Được rồi, xem ra đây là một trò chơi không thể chơi mà không tốn tiền.

Dù không còn trí nhớ nhưng trong một số kiến ​​thức cơ bản về trò chơi và cuộc sống hàng ngày thì vậy vẫn có. Hạ Dung suy nghĩ một lúc. 

"Có thể giới thiệu cho tôi loại phó bản mà một người chơi mới ở cấp độ như tôi cũng có thể tham gia, hơn nữa kiếm được nhiều điểm tích phân nhất không?"

"Xin hỏi ngài có yêu cầu nào đối với thể loại và cốt truyện của phó bản không? Có cốt truyện hoặc cảnh tượng nào không thể chấp nhận được không?"

"Không có."

"Xin hỏi ngài có bài xích nội dung đẫm máu, bạo lực, kinh dị, siêu nhiên hay các nội dung bị hạn chế khác không?"

"… Không bài xích."

"Được rồi, vừa lúc có một phó bản đặc biệt được mở ra phù hợp với yêu cầu của ngài. Ngài có muốn tham gia không?"

Việc đã đến nước này, Hạ Dung cũng không còn lựa chọn nào khác.

"Ngài còn một lần phúc lợi dành cho người chơi mới chưa sử dụng, phúc lợi cho người chơi mới có thể cung cấp cho ngài càng nhiều manh mối trong quá trình vượt ải phó bản, giúp ngài nhanh chóng thích ứng hoàn cảnh trong phó bản, xin hỏi ngài có muốn sử dụng trong phó bản này không?"

Hạ Dung nhắm mắt chọn YES.

"Được rồi, hiện tại phúc lợi dành cho người chơi mới đã mở, chúc ngài chơi vui vẻ!"

Kèm theo tiếng khởi động của máy móc, Hạ Dung lảo đảo nhanh chóng rơi từ trung tâm bóng tối xuống, trong chốc lát liền bị nuốt chửng không dấu vết.

 ***

Trấn Hoàng Gia được đặt theo tên của chim hoàng anh, bởi vì mỗi mùa xuân, những con chim hoàng anh sẽ đến thị trấn và cất tiếng hót du dương không dứt. Một ý nghĩa khác là gia đình giàu có nhất trong trấn họ Hoàng.

Phải nói rằng nhà họ Hoàng đã sống ở đây hơn trăm năm, hầu hết những người nông dân gần đó đều là tá điền của gia đình họ. Mỗi vụ thu hoạch mùa thu, người làm làm việc cật lực ba ngày ba đêm mà vẫn không lấp đầy vựa lúa của gia đình. Chưa kể các quán rượu và sòng bạc trong trấn đều có phần của nhà họ. Cứ như vậy, nhà họ Hoàng trở thành danh gia vọng tộc, cả một vùng không nhà nào có thể sánh bằng.

Người đứng đầu hiện tại của nhà họ Hoàng tên là Hoàng Nhân Tài, bất cứ ai trong trấn này nhìn thấy ông ta đều sẽ kính trọng gọi một tiếng Hoàng lão gia. Nhiều năm trước, trong trấn xảy ra lũ lụt, bá tánh kêu khổ thấu trời, Hoàng Nhân Tài vung tay đem tiền thuê từ bảy phần xuống còn ba phần, điều này nhất thời trở thành đề tài được người người ca tụng. Không chỉ vậy, ông ta còn tự bỏ tiền túi xây dựng một ngôi đền trên đỉnh núi ở phía Tây thị trấn để bảo vệ toàn bộ trấn. Mọi người đều khen ngợi ông ta, nói Hoàng lão gia là người tài giỏi trong mọi việc, có một trái tim nhân hậu, đáng tiếc là phúc con cháu hơi mỏng.

Hoàng lão gia năm nay đã hơn năm mươi tuổi, nhưng dưới gối chỉ có một đứa con trai, là do vợ chính thức sinh. Ông Hoàng và vợ chính thức của ông ta, Tôn phu nhân, luôn có mâu thuẫn với nhau, thêm việc ba năm trước ông ta đã cưới thêm một người vợ bé, gọi là dì Diệp, xuất thân phong nguyệt, vừa vào cửa đã khiến cho Hoàng lão gia càng không quan tâm đến vợ chính thức. Đủ mọi lời ác ý được người ngoài truyền tai nhau.

Hạ Dung vừa xuống xe, ngước mắt đã nhìn thấy hai chữ to "Hoàng Phủ" rồng bay phượng múa, vô cùng có khí thế. Một người đàn ông trung niên có khuôn mặt hiền lành đứng ở cửa nhìn xung quanh, khi thấy cậu xuống xe thì hai mắt sáng ngời, bước nhanh về phía trước.

"Tiên sinh, cậu đến rồi, mời vào trong. Lão gia và phu nhân đang ở đại sảnh chờ cậu."

Hạ Dung hơi sửng sốt, vừa đi theo người đàn ông trung niên này - ông ta tự xưng là Từ Bá, là quản gia của Hoàng phủ, bước vào ngạch cửa cao, vừa ghi nhớ vai trò nhân vật của mình.

[Hàn Sinh, tú tài trấn trên, khá tài giỏi và uyên bác, được Hoàng lão gia mời đến để dạy học cho đứa con trai duy nhất, Hoàng Nghĩa Hiên.]

Cậu là một người chơi mới, nhìn không ra trong câu này manh mối gì. Mặc dù đã xem qua một phó bản trong vùng tối kia, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ cậu vẫn chưa hiểu rõ được.

Hạ Dung cúi đầu đi theo Từ Bá, vội vã đi qua những đại sảnh được bài trí sang trọng với những đồ vật đặc biệt, một lúc sau mới đến chỗ tiếp khách.

Chỉ thấy trên đại sảnh có hai người đang ngồi. Người ngồi ghế chủ tọa đương nhiên là Hoàng Nhân Tài, Hoàng lão gia. Ông ta có khuôn mặt vuông vức, dái tai có thịt, tuy khí sắc có chút không tốt nhưng an lại là một người tốt bụng. Hoàng lão gia lịch sự nói Hạ Dung tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tài học uyên bác, sau đó lại nói đứa con nhà mình không biết nghe lời, không chịu đến trường đi học, vì vậy chỉ có thể làm phiền tiên sinh đến đây vân vân. Tôn phu nhân ở bên cạnh lặng lẽ cụp mắt xuống, thỉnh thoảng nhấp một ngụm trà, không biết đang suy nghĩ gì.

"Từ Vượng, tiên sinh đi đường mệt mỏi, ông mau đưa cậu ấy về phòng nghỉ ngơi đi. Lát nữa nhà chúng tôi ăn cơm, mong cậu vui vẻ dùng bữa chung với chúng tôi."

Câu cuối cùng là nói với Hạ Dung, Hạ Dung gật đầu đồng ý rồi đi theo Từ Bá. Từ Bá vừa dẫn đường vừa giới thiệu từng khu vực trong phỉ cho cậu, đáng tiếc Hạ Dung nghe tai này lại chạy sang tai kia. Cậu bị địa hình chín chỗ thì hết tám chỗ phải rẽ của Hoàng phủ làm cho chóng mặt.

Nhà họ Hoàng rất coi trọng vị Hàn tiên sinh này, đặc biệt dành cho cậu hẳn một cái sân. Sau khi đến nơi, Từ Bá chỉ vào một người đàn ông gầy gò đi ra từ trong viện và nói: "Hắn tên là Ách Nô, là một người câm, chuyên chăm sóc cuộc sống hàng ngày của cậu, nếu cần gì thì cậu cứ sai bảo hắn là được."

Người câm ...

Hạ Dung cẩn thận nhìn người đàn ông trước mặt. Đối phương không cao, lưng còng càng khiến hắn trông như người lùn. Không chỉ vậy, hai má hóp lại, đôi mắt lồi và khuôn mặt đen sạm khiến hắn thoạt nhìn rất đáng sợ.

"Ách Nô, người trước mắt này từ nay về sau chính là chủ nhân của cậu, cậu phải chiếu cố thật tốt, cậu ấy nếu như có chuyện gì, tôi liền hỏi tội cậu!"

Người nô lệ câm gật đầu, cầm hành lý của Hạ Dung rồi lui sang một bên.

"Tiên sinh, cậu cứ tự nhiên, chốc nữa dùng bữa tôi sẽ phái người tới gọi cậu."

Hạ Dung trong lòng có suy nghĩ, gật đầu chào tạm biệt quản gia. Cậu quay người trở về phòng.

Căn phòng rộng rãi và ngăn nắp, bài trí trang nhã, đặc biệt đặt đủ loại trang trí tinh xảo. Nhưng Hạ Dung không thưởng thức những thứ đó. Cậu bấm vào điện thoại di động của mình. Trên màn hình hệ thống giới thiệu nhiệm vụ cậu cần làm, trong đó có một câu:

[Trong trấn nhỏ phong kiến xảy ra vụ án mạng liên hoàn, là do đạo đức suy đồi hay do yêu ma quấy phá ...]

Nhiệm vụ chính của [Hàn Sinh] này chỉ có bốn chữ: [Sống đến cuối cùng.]

Khác với những phó bản trước đây của cậu, Hoàng phủ hiện tại rất yên tĩnh và thanh bình.  Ngoài mặt, mọi người đều không biết gì về vụ án đẫm máu sắp xảy ra, nhưng Hạ Dung biết một số người trong số họ là [người chơi] giống như cậu, có nhiệm vụ riêng của mình, nhưng mục tiêu chung vẫn là dựa vào kỹ năng diễn xuất và khả năng điều khiển cốt truyện để có tên trong bảng xếp hạng, phần còn lại giống với bản thân trong quá khứ, chính là NPC thúc đẩy tuyến chính của cốt truyện trong phó bản. Loại vai ác trên tay dính mạng người này đó cũng là do AI thủ vai, dù sao đây cũng là trò chơi, không thể xúi giục người khác giết người phóng hỏa.

Hạ Dung tắt điện thoại nằm trên giường, vẫn không thể hiểu được mình thân là một NPC trong trò chơi, như thế nào sống lại liền trở thành một người chơi rồi? Cậu mơ hồ nhớ ra hình như mình có việc rất quan trọng phải làm, nhưng ký ức vẫn chưa hồi phục.

Hạ Dung không còn lựa chọn nào khác ngoài việc không ngừng tham gia trò chơi để câu giờ cho đến khi nhớ ra những gì mình đã quên.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp