Nhân Vật Này Bị Nghi Ngờ Là Hack

CHƯƠNG 40: THỜI KỲ TỔ ĐỘI TÂM CƠ (1)


8 tháng

trướctiếp

[Bạn nhận được lời mời từ Henry của hành tinh Chiến Đấu, Mark của hành tinh thông thường, Cẩm Xuyên của hành tinh hỗn loạn, Lăng Bất Thần của Lam Tinh. Xin mời lựa chọn chấp nhận hoặc từ chối.]

[Bạn bị Vạn Nhân Trảm, Đoàn Vu Thần sử dụng thẻ ràng buộc, các bạn đã trở thành đồng đội, quyền trò chuyện trong đội đã được mở trong quá trình thành lập đội.]

Hòa Ngọc hơi nhướng mày, trừ Vạn Nhân Trảm ra, những người đều là những người Hòa Ngọc không nghĩ tới.

Thế nhưng cậu đã ngộ ra trong chốc lát.

Với tư cách là tuyển thủ nổi tiếng nhất, cũng là tuyển thủ chơi xuất sắc nhất vòng một, chắc chắn Hòa Ngọc sẽ được các tuyển thủ dự thi khác chú ý.

Bọn họ không biết năng lực chiến đấu và phiếu bầu của cậu, nhưng bọn họ biết cậu thực sự thu hút người xem.

Với những tuyển thủ không nổi tiếng, thực lực không mạnh, cho dù bọn họ mời ai cũng sẽ bị từ chối. Một khi đã như vậy, bọn họ đánh cược vào mời người nổi tiếng nhất.

Nhỡ đâu lại thành công.

Henry của hành tinh Chiến Đấu hẳn là có chút thực lực, cho nên gã đã gửi lời mời với Hòa Ngọc từ sớm.

Trong lúc Hòa Ngọc đang suy nghĩ trong chốc lát, lại có vài lời mời lập tổ đội gửi đến, có cái tên trông hơi xa lạ, lại có cái tên nhìn vô cùng quen thuộc.

Xì, đây là hào quang của người nổi tiếng nhất.

Đạn mạc.

"Vậy mà có rất nhiều người mời Hòa Ngọc, sợ hãi."

"Có gì mà sợ, nếu tôi ở trong trận đấu, tôi cũng mời Hòa Ngọc. Cậu ta nổi tiếng, tuy không biết năng lực chiến đấu nhưng cũng không biết mấy cao thủ kia có phải siêu mạnh hay không. Do đó chọn cậu ta không chỉ có thể mang đến sự chú ý và ủng hộ mà không cứ là phải thất bại."

"Chậc chậc, không trách được. Vậy cậu ta sẽ chọn ai nhỉ?"

"Ai biết được, bộ não của Hòa Ngọc luôn kỳ quặc mà."

"Vạn Nhân Trảm ràng buộc Hòa Ngọc cũng bình thường, dù sao anh ta vẫn hô hào muốn giết Hòa Ngọc, nhưng Đoàn Vu Thần là sao đây?"

Bậc thầy rèn đúc Đoàn Vu Thần ràng buộc Hòa Ngọc.

Điều này thực sự vượt qua sức tưởng tượng của rất nhiều người xem, bọn họ nghĩ rằng người ràng buộc Hòa Ngọc là Trấn Tinh và Eugene, nhưng lại không nghĩ đến Đoàn Vu Thần.

Vạn Nhân Trảm và Đoàn Vu Thần là hai tuyển thủ ràng buộc đã trở thành đồng đội của Hòa Ngọc. Đoàn Vu Thần chỉ gửi đến một tin nhắn.

[Ở đâu?]

Vạn Nhân Trảm nhắn một tràng.

[Mày ở đâu?]

[Tao nói cho mày biết, mày toang rồi. Phó bản tiếp theo chắc chắn tao sẽ giết mày.]

[Mày có thông minh nữa cũng vô dụng, vào phó bản nghiêm túc chờ chết đi.]

[Nếu mày tự nguyện nhận thua, hoặc là...]

Hòa Ngọc mặc kệ tất cả, cậu chấp nhận lời mời của Lăng Bất Thần.

[Chúc mừng Hòa Ngọc của Lam Tinh và Lăng Bất Thần của Lam Tinh đã lập tổ đội thành công.]

Đạn mạc lập tức bị "ha ha ha" càn quét.

"Ha ha ha ha ha cười chết tôi."

"Tuyển thủ không biết năng lực chiến đấu của tuyển thủ khác. Chẳng lẽ hai người này đều nghĩ năng lực chiến đấu của đối phương là cao thủ sao?"

"Năng lực chiến đấu của người Lam Tinh rất kém. Ha ha ha, hai tuyển thủ có năng lực chiến đấu thứ nhất đếm từ dưới lên của Show sống còn đỉnh lưu lập tổ đội thành công, ha ha ha."

"Lam Tinh cũng có người có năng lực chiến đấu cao, tên là Bạc Kinh Sơn, năng lực chiến đấu đã cấp A rồi. Tuy rằng chưa đủ mạnh, nhưng lúc qnh ta bay lên cực kỳ đến sợ."

"Tôi nóng lòng muốn nhìn hai tuyển thủ có năng lực chiến đấu đếm ngược chạm mặt.”

Lam Tinh.

Vẻ mặt Vệ Gia Quốc phức tạp: "Lăng Bất Thần và Hòa Ngọc lập tổ đội sao? Bọn họ đều là người Lam Tinh, phối hợp lại chắc hẳn sẽ càng ăn ý, nhưng còn hai người kia..."

Hai người kia có hơi mông lung.

Ai biết được chung đụng cùng nhau sẽ cọ ra hoa lửa gì chứ.

Trịnh Khắc gật đầu: "Lúc mới bắt đầu chọn người, hai người bọn họ trông đều không lạc quan mất, nhưng cho tới bây giờ họ thật sự là những tuyển thủ Lam Tinh thu hút sự chú ý của nhiều người nhất. Đặc biệt là Hòa Ngọc, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người."

Diệp Khai Quân: "Trừ năng lực chiến đấu ra, tôi vẫn rất muốn xem bọn họ hợp tác."

Trịnh Khắc: "Có lẽ sẽ hòa hợp."

Tim ông ta bỗng nhiên thắt lại, tiếp tục nói: "Phó bản tiếp theo sẽ không cho tuyển thủ hợp tác, là phó bản chém giết tàn bạo sao?"

Những người khác cũng thay đổi.

Cho dù biết show sống còn này là show sống còn chém giết, chỉ còn một người sống sót ra khỏi trận đấu, bọn họ cũng không muốn nhìn thấy hai tuyển thủ Lam Tinh tiếng tăm nhất chém giết lẫn nhau.

Vệ Gia Quốc hít sâu một hơi: "Tiếp tục xem đi, chờ vòng đấu loại thứ hai bắt đầu sẽ biết."

Hòa Ngọc cung cấp định vị cho Lăng Bất Thần, Vạn Nhân Trảm, Đoàn Vu Thần, đứng tại chỗ chờ đợi.

Trong lúc đang chờ đợi, cậu vừa ngẫm nghĩ về quy tắc, vừa nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

Quả nhiên không hổ là thời kỳ tổ đội tâm cơ.

"Cậu ta mời tôi."

"Cậu nhận lời mời của cậu ta, sau đó mời tôi. Tôi sẽ mời thêm Trương vào. Ba người chúng ta liên thủ, xử lý cậu ta."

"Tôi mời cậu, nhưng cậu phải mời người tôi chỉ định."

"Nói cho tôi là ai đầu tiên."

"Tôi biết Bart mời Khuê."

"Vậy tốt quá, cậu mời Bart, tôi đi tìm Khuê, nói thầm với cậu ta trước."

"Trương mời tôi, chắc chắn cậu ta muốn giết tôi."

"Không sao, chúng ta mời thêm hai người nữa là đủ chín người, lời mời của Trương dùng hết, cậu ta chỉ có một mình. Chúng ta chín chọi một, tất thắng. Trang bị của cậu ta sẽ là của chúng ta.”

Hòa Ngọc kiềm chế cảm giác tồn tại của mình, đứng ở một góc kín đáo, lắng nghe "kế sách" khủng khiếp của những người qua đường này.

Người đầu tiên đến là Lăng Bất Thần.

Không chỉ có Lăng Bất Thần mà còn có một người đàn ông xa lạ khác. Người đàn ông trông rất cường tráng giống như Vạn Nhân Trảm, cảm giác vô cùng áp bách.

Nhưng giờ phút này, người đàn ông bất mãn nói: "Lăng Bất Thần, rốt cuộc mày có ý gì?"

Lăng Bất Thần: "Trảm Đặc, tao chỉ muốn lập tổ đội với mày thôi."

Trảm Đặc vuốt tóc: "Mày muốn lập tổ đội với tao ư? Mày dùng thẻ tổ đội ép tao lập tổ đội với mày mà."

Anh ta giận dỗi, Lăng Bất Thần dừng bước chân.

Hòa Ngọc đứng một góc cũng nhìn về phía cậu ấy, hai người mắt đối mắt.

Trong giây phút ánh mắt họ chạm nhau, tiếng ồn ào huyên náo xung quanh dường như đều lập tức im bặt.

Cho dù một số người tốt đến đâu cũng nhất định sẽ có sự bất hoà.

Mà có những người, khoảnh khắc bạn chạm mắt họ lần đầu tiên, bạn đã biết rằng hai người sẽ vô cùng hợp ý.

Đó là một loại ánh mắt trao đổi, một loại cảm ứng tâm linh.

Lăng Bất Thần đã xem livestream của Hòa Ngọc, cũng biết người này có khuôn mặt tuyệt mỹ, nhưng lần đầu gặp mặt vẫn không tránh được rung động trong ánh mắt.

"Hòa Ngọc" cũng đã từng gặp Lăng Bất Thần, không phải là tận mắt nhìn thấy mà là nguyên chủ từng gặp.

Lần debut của nguyên chủ, Lăng Bất Thần đứng thứ nhất, Hòa Ngọc thứ hai.

Sau khi debut, nguyên chủ bắt đầu mơ hồ, Lăng Bất Thần đi học ở học viện Âm nhạc, tương lai sau này sáng rọi rực rỡ.

Lăng Bất Thần không đẹp như Hòa Ngọc, nhất là "sự quyến rũ" toát ra từ sâu thẳm trong tâm hồn của Hòa Ngọc.

Nhưng cậu ấy cũng có khuôn mặt dịu dàng như ngọc, tóc đen, con ngươi đen, cao hơn Hòa Ngọc, không hiểu sao qua khe hở trong đám đông, Hòa Ngọc nhìn một cái lại thấy cậu ấy.

Lăng Bất Thần đột nhiên nở nụ cười: "Tôi cảm giác như từng biết cậu."

Hòa Ngọc cũng cười: "Trùng hợp, tôi cũng vậy.”

Ý của Lăng Bất Thần không phải là trong vòng show sống còn kia mà là cảm giác.

Hòa Ngọc hiểu.

Hai người lại nhìn nhau cười, có cảm giác ăn ý khiến cho người khác không thể lý giải được.

Mà Trảm Đặc bên cạnh nhìn Lăng Bất Thần, lại nhìn người đứng đối diện. Người kia đeo kính không độ, trông giống cậu thiếu niên vô cùng "nhu nhược".

Anh ta nhảy dựng lên: "Người mày mời lại là Hòa Ngọc."

Anh ta quay sang, hạ giọng bên tai Lăng Bất Thần: "Mày điên rồi. Tuy rằng người này không biết gì nhưng rõ ràng không phải là người tốt, mày không sợ cậu ta tính toán chúng ta sao?"

Lăng Bất Thần chớp mắt: "Chỉ có mỗi mày thôi."

Trảm Đặc: "..."

Tuy rằng Trảm Đặc rất ghét Lăng Bất Thần, cũng không hề muốn vào trận đấu với cậu ấy một chút nào, nhưng bọn họ có thể tin tưởng lẫn nhau.

Vòng tuyển chọn, vòng thứ nhất, tất cả kinh nghiệm đều nói cho Trảm Đặc biết tuyệt đối không thể phản bội Lăng Bất Thần.

Đó là bài học xương máu.

Do đó, Trảm Đặc sẽ không phản bội Lăng Bất Thần.

Lăng Bất Thần mời Hòa Ngọc, đồng thời ràng buộc Trảm Đặc là một sự đảm bảo quan trọng.

Trảm Đặc nghĩ, tiếp tục hạ giọng nói: "Tuy rằng mày may mắn, nhưng năng lực chiến đấu của mày quá kém. Chúng ta đừng qua lại với Hòa Ngọc, nhỡ đâu cậu ta quá mạnh thì sao? Hơn nữa cậu ta cũng có thẻ tổ đội. Không được, tao phải mời thêm một người có thể hợp tác chiến đấu."

Nói xong, Trảm Đặc gửi lời mời đến Harvey, Harvey đồng ý.

Lăng Bất Thần bất đắc dĩ: "Có lẽ Hòa Ngọc sẽ không âm mưu tính toán chúng ta đâu. Chắc có thể hợp tác với cậu ấy."

Trảm Đặc: "Mày không xem trực tiếp trước đó sao? Cậu ta khiến cả Trấn Tinh và Eugene đều..."

Hòa Ngọc đưa tay đẩy kính, cười nói: "Các anh chắc chắn phải trao đổi nên phòng bị tôi thế nào ở cách tôi không xa sao? Tôi có thể tiết lộ cho."

Lăng Bất Thần: "..."

Trảm Đặc: "..."

Trảm Đặc hơi xấu hổ, Lăng Bất Thần lại không chút ngượng ngùng, cậu ấy rất tự nhiên bước đến bên cạnh Hòa Ngọc: "Tôi và Trảm Đặc đã ràng buộc, anh ta còn mời thêm một tuyển thủ nữa. Cậu thì sao? Cậu có mời thêm ai không?"

Hòa Ngọc: "Tôi vẫn chưa mời."

Hòa Ngọc vừa dứt lời, giọng nói quen thuộc vang lên: "Hòa Ngọc, mời tôi, mời tôi."

Eugene.

Cánh tay máy móc của Eugene đã được cường hóa lại, vô cùng phấn khích chạy tới, trên khuôn mặt nhẵn nhụi mang theo vẻ cởi mở tự tin.

Hòa Ngọc nhướn mày: "Ồ, anh muốn vào trận đấu với tôi sao?"

Vẻ mặt Eugene vẫn nghiêm túc: "Đúng vậy, cậu mời tôi đi."

Ánh mắt gã chú ý đến Trảm Đặc bên cạnh, hơi nheo lại: "Đồng đội của cậu?"

Hòa Ngọc gật đầu.

Eugene vuốt cằm: "Đáng tin không?"

Hòa Ngọc thản nhiên nói: "Đáng tin hơn anh."

Eugene sửng sốt.

Trảm Đặc cũng ngây người.

Khuôn mặt của Hòa Ngọc vô cùng bình tĩnh: "Eugene, lần sau khi nói dối trước mặt tôi nhớ ngụy trang tốt hơn một tí. Lời mời của anh rất giả."

Eugene: "..."

Lại bị nhìn thấu.

Trấn Tinh đi tới từ trong đám đông: "Eugene, tôi đã bảo ông không có cơ hội lừa được lời mời của Hòa Ngọc."

Eugene không chột dạ chút nào, nhún vai: "Chỉ thử một chút thôi."

Gã nhìn Hòa Ngọc, giải thích hợp tình hợp lý: "Trận đấu loại tiếp theo không xác định được có thể hợp tác hay không, tôi không muốn thành đồng đội của cậu."

Nếu là phó bản chém giết, Eugene nghĩ rằng mình khó có thể thắng được Hòa Ngọc.

Mà nếu gã thua cậu, Hòa Ngọc rất có thể sẽ phải giết chính bản thân.

Dù cho gã có đủ phiếu bầu từ vòng trước, cũng không gì dám chắc rằng vòng này sẽ đủ sử dụng. Gã muốn tách Hòa Ngọc ra ở vòng này, thể hiện nhiều hơn, nhận được nhiều phiếu bầu hơn và đảm bảo rằng một trăm phần trăm gã có thể thăng cấp ở vòng thứ ba.

Vậy vòng thứ ba, gã sẽ dám vào phó bản cùng Hòa Ngọc.

Người không bị chỉ số thông minh của Hòa Ngọc lấn áp thì không thể giải thích được nỗi đau khổ này.

Suy nghĩ của Trấn Tinh cũng vậy.

Do đó Eugene vừa rồi nhắc tới tổ đội cũng chỉ để lừa cơ hội gửi lời mời của Hòa Ngọc.

Đều là đối thủ, có thể hãm hại được thì hãm hại một phen.

Hòa Ngọc muốn thu mình lại, nhưng cậu, Trấn Tinh, Eugene, Trảm Đặc tụ tập ở góc này rất khó để không gây sự chú ý, xung quanh không ngừng có người vây lại xem.

Đây là thời điểm thu hoạch tin tức và tình báo rất tốt, dỏng tai nghe lén cũng tốt.

Giữa đám đông, Cách Đới và Đường Kha xuất hiện: "Các anh đã đủ người chưa?"

Eugene chớp mắt: "Chưa, các cậu có muốn gia nhập đội chúng tôi không?"

Đường Kha hơi chần chừ, Cách Đới cười lạnh: "Eugene, tôi rất hiểu anh, không cần ác ý như vậy."

Nếu gã gia nhập đội hình của Eugene, chính là tìm đường chết.

Eugene còn lời mời, có thể tổ đội, còn có người khác mời gã. Gã ít nhất cũng có thể lập được ba đồng đội đáng tin tưởng, huống chi còn có cả Trấn Tinh.

Cách Đới chỉ có thể đưa theo hai người mình tin tưởng, gia nhập chính là chết.

Nguyên tắc cơ bản của vòng này là không được để người tính toán với mình trước mà phải đi tính toán người khác.

Đường Kha cũng trả lời, anh ta nhìn thấy Eugene và Trấn Tinh: "Hai người các anh hợp tác, người nào vào đội hình của các anh đều sẽ bị hãm hại."

Eugene cũng không nói dói, nhún vai tỏ vẻ chẳng sao nói: "Các cậu không gia nhập thì thôi. Thành Chiêu với Nguyên Trạch đâu?"

Eugene gật đầu, rơi vào trầm tư.

Cách Đới thăm dò: "Eugene, đội của anh với Trấn Tinh còn thiếu bao nhiêu người?"

Eugene nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội: "Cậu đoán đi."

Tổ đội của gã và Trấn Tinh là quan hệ hợp tác, dường như tương đương với vô địch. Tuyển thủ gia nhập với bọn họ, nếu không có năng lực liên hợp với bọn họ xử lý người khác cũng rất dễ bị bọn họ liên thủ xử lý."

Eugene khoác tay lên vai Trấn Tinh, vô cùng hài lòng nhìn mọi người bối rối.

Hòa Ngọc đảo mắt nhìn sắc mặt của mọi người, lại nhìn Trấn Tinh và Eugene, đột nhiên lấy ra một tấm thẻ, bình tĩnh nói: "Trấn Tinh, đội chúng tôi chỉ còn thiếu hai người, lập đội với tôi không? Tôi cam đoan sẽ hợp tác với anh."

Thẻ tổ đội.

Thẻ tổ đội có thể ràng buộc mạnh mẽ.

Hơn nữa, đội hình vẫn thiếu hai người.

Trấn Tinh sửng sốt.

Sắc mặt Eugene thay đổi rất nhiều, tay tuột xuống khỏi vai Trấn Tinh, tấm thẻ xuất hiện ở đầu ngón tay.

Trấn Tinh mím môi, thẻ tổ đội cũng xuất hiện ở đầu ngón tay.

"Chậc chậc." Hòa Ngọc lắc đầu: "Quả nhiên, Eugene, Trấn Tinh, hai người các anh vốn không có tổ dội, ở đây để lừa chúng tôi."

Không chỉ không có tổ đội, mà còn không có một chút tín nhiệm nào.

Trên tay ba người họ có tổng cộng ba tấm thẻ tổ đội, hai thẻ tổ đội có thể triệt tiêu ràng buộc, còn một tấm có thể ràng buộc mạnh mẽ.

Hòa Ngọc lập đội cùng Trấn Tinh, Trấn Tinh buộc Eugene lập đội, lượt tiếp theo, Eugene thành con mồi của bọn họ.

Bởi vì không có tín nhiệm nên sắc mặt Eugene thay đổi, Trấn Tinh đã có phòng bị.

Nếu bọn họ hợp thành một tổ đội, hơn nữa chuẩn bị hại người, thẻ tổ đội của Hòa Ngọc căn bản không hề uy hiếp gì đến bọn họ.

Bị lừa mất một mối quan hệ nhẹ nhàng như vậy, sắc mặt Eugene có chút khó coi.

Trấn Tinh coi như vẫn lý trí, hít sâu một hơi: "Chúng ta đều không có tín nhiệm, ba tấm thẻ tổ đội cũng không ai dám đi hại đối phương. Cho nên vòng tiếp theo cũng không hợp tác và tách ra đấu."

Hòa Ngọc: "Tôi không phản đối."

Eugene bất đắc dĩ: "Tôi còn có thể nói gì nữa."

Ánh mắt gã phức tạp nhìn Hòa Ngọc: "Thật sự là không lừa được cậu tí nào."

Hòa Ngọc nhướng mày, đang muốn mở miệng, hơi dừng một chút, quay đầu lại nhìn về phía sau, người nọ ở phía sau gật đầu với cậu.

Khóe miệng cậu lập tức cong lên.

Như vậy có thể tính kế.

Đúng lúc này.

"Sôi động như vậy sao?" Giọng nói của Early vang lên.

Mọi người quay đầu nhìn gã, sắc mặt khẽ thay đổi.

Early, Đoàn Vu Thần, Seattle, ba người cùng xuất hiện.

Chắc hẳn rằng bọn họ đã lập thành một đội.

Eugene hơi híp mắt: "Các cậu đến cũng không muộn. Ba người cùng xuất hiện. Các cậu muốn gia nhập hay mời người đây?"

Đôi mắt Early hung hăng nhìn Hòa Ngọc: "Chúng tôi đã có đồng đội rồi."

Eugene và Trấn Tinh sửng sốt, sau đó ý vị thâm trường nhìn Hòa Ngọc, lại nhìn ba người Đoàn Vu Thần.

Bọn họ vậy mà đến cùng nhau.

Trấn Tinh bình tĩnh nói: "Các cậu muốn giết Hòa Ngọc."

Những lời này thốt ra với giọng điệu chắc nịch.

Tổ đội ba người ràng buộc Hòa Ngọc, đó là đã quyết định muốn giết Hòa Ngọc trong phó bản này.

Eugene đột nhiên nở nụ cười, trông có chút đê tiện: "Hề hề hề, Hòa Ngọc, tôi nghĩ cậu nên lập đội có đồng đội có thể hợp tác, lại phát hiện thêm một nhóm người muốn giết cậu này."

"Nếu vậy..." Eugene lật thẻ tổ đội: "Để tôi xem, cậu lập đội với ai, tấm thẻ này của tôi sẽ dùng với ai."

Vẻ mặt Hòa Ngọc bình tĩnh: "Anh không cần chờ, tôi đã mời Quỳnh, cô ấy đồng ý rồi."

Giống như sợ bọn họ nghi ngờ, cậu cho bọn họ xem mối quan hệ tổ đội.

Đạn mạc: "Sao cậu ta lại thật thà như vậy?"

Đạn mạc: "Chết tiệt, lúc cần tâm cơ như thế này mà cậu ta cũng dám nói thật ra."

Người xung quanh đã sợ đến ngây người.

Thẳng thắn như vậy là có ý gì?

Eugene và Trần Tinh nhìn nhau.

Bằng sự hiểu biết của bọn họ với Hòa Ngọc, trong đó có hơn nửa là giả.

Nhưng thôi được rồi.

Lừa dối nhiều nhất chính là lừa thẻ tổ đội của bọn họ ra, cũng có thể lừa của Hòa Ngọc, không tính là lỗ.

Hai người trao đổi ánh mắt.

Thử một lần, có thể hãm hại được Hòa Ngọc có chỉ số thông minh đáng sợ sẽ không lỗ, hãm hại không được cũng không lỗ.

Eugene cười to: "Ha ha, nếu đã như vậy thì hạn chế ràng buộc với Quỳnh đi."

Hòa Ngọc, Quỳnh, không thể ràng buộc.

Hòa Ngọc bình tĩnh sử dụng thẻ của mình.

Hòa Ngọc, Quỳnh, giải trừ hiệu quả của thẻ không thể ràng buộc.

Hiệu quả của hai tấm thẻ triệt tiêu, hiệu quả lập đội của Hòa Ngọc vẫn còn, nhưng Hòa Ngọc đã không còn thẻ tổ đội.

Eugene nhìn Trấn Tinh.

Trấn Tinh bất đắc dĩ: "Thật xin lỗi, đây là trận đấu."

Tấm thẻ tổ đội thứ ba được sử dụng.

Hòa Ngọc, Quỳnh, không thể ràng buộc.

Quỳnh vừa đến nơi vẻ mặt mông lung, phía sau cô ta còn có cả Kiều Viễn, đồng đội của cô ta. Đôi mắt Quỳnh mờ mịt: "Sao lại thế này?"

Cô nhận được lời mời của Hòa Ngọc, suy nghĩ một hồi đã đồng ý rồi.

Không ngờ tới sau đó lại bị giải trừ quan hệ, lại khôi phục, bây giờ lại bị giải trừ.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Cách Đới đứng bên cạnh hóng drama với vẻ mặt hứng thú: "Cô vẫn chưa nhìn ra sao? Vòng tiếp theo Hòa Ngọc toi rồi. Đồng đội của cậu ta liên hợp muốn giết chết cậu ta."

Hòa Ngọc đã không còn thẻ tổ đội, không còn cơ hội mời, cậu cũng không tìm thấy đồng đội có thể giúp đỡ cậu.

Trong vòng tiếp theo có thể cho là Hòa Ngọc phế hoàn toàn.

Đường Kha, Annie và những người khác trưng ra vẻ mặt xem kịch vui, ôm tay, vô cùng hứng thú.

Tuy rằng vòng này bọn họ từng hợp tác với nhau, nhưng nhìn Eugene, Trấn Tinh chỉ biết rằng trận này không có tin tưởng, cũng không có đạo đức và nhân tính.

Đây là trận đấu sống còn mà chỉ có một người có thể sống sót thoát ra, ai lại muốn tặng cơ hội đó cho người khác?

Ai mà muốn chết chứ?

Hòa Ngọc - "người nổi tiếng nhất trong vòng tuyển chọn" khiến cho người ta kiêng kị, do đó tất nhiên rất nhiều người muốn nghĩ cách diệt trừ cậu đầu tiên.

Eugene và Trấn Tinh vừa được Hòa Ngọc giúp ở vòng này, cho nên bọn họ không tham gia chém giết cậu.

Nhưng sẽ giống như vừa rồi, tạo thêm nút thắt cho cậu.

Quỳnh hiểu được, đồng cảm liếc nhìn Hòa Ngọc một cái. Trên thực tế, cô ta và Hòa Ngọc không có tin tưởng. Hòa Ngọc mời cô ta, cô ta lập tức mời Kiều Viễn, tìm cho mình sự giúp đỡ.

Bây giờ Trấn Tinh và Eugene đã chặn đường hợp tác của cô ta và Hòa Ngọc. Đội hình này của Hòa Ngọc, chỉ có thể là người của Đoàn Vu Thần mời. Như vậy bọn họ chỉ biết mời để có thể hợp tác, cùng giết Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc vô cùng nguy hiểm.

Lúc này.

"Hòa Ngọc ha ha ha, bố mày có thẻ ràng buộc, cho dù mày không muốn lập đội với tao, mày cũng phải lập." Vạn Nhâm Trảm không biết nhảy ra từ đâu, vẻ mặt phô trương: "Phó bản tiếp theo, tao nhất định phải khiến mày quỳ xuống cầu xin tha thứ cho bằng được."

Mọi người: "..."

Lại thêm một người.

Ngay cả Cách Đới cũng có chút đồng cảm với Hòa Ngọc.

Suốt một vòng đồng đội, tất cả đều là người muốn giết cậu.

Vạn Nhân Trảm chạy lại rồi mới phát hiện ra hiện trường vô cùng sôi nổi, gã có chút mờ mịt: "Xảy ra chuyện gì? Sao nhiều người thế?"

Annie giải thích cho gã nghe về chuyện mới xảy ra.

Vạn Nhân Trảm mở to hai mắt: "Vậy là, Hòa Ngọc bị hãm hại."

Gã cười to: "Ha ha ha Hòa Ngọc, mày cho rằng mày thật sự thông minh sao? Có điều nếu mày quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ tao sẽ suy nghĩ đến việc hợp tác với mày, ha ha ha."

Đám người Đoàn Vu Thần khẽ thay đổi sắc mặt, anh ta thấp giọng nói: "Early, mời đi."

Bọn họ muốn cướp quyền mời Vạn Nhân Trạm làm đồng đội trước, nhét đủ mười người, sau đó vào trận đấu thì giết chết Hòa Ngọc.

Còn có giết Vạn Nhân Trảm hay không thì chờ sau sẽ tính.

Early gật đầu, đang định mời.

Hòa Ngọc đột nhiên nở nụ cười, giọng nói khàn khàn: "Không vội, người trong đội của chúng tôi đủ rồi."

Mọi người sửng sốt.

Early dừng lại, ngẩng đầu nhìn cậu. Trấn Tinh và Eugene cũng vô cùng ngạc nhiên.

Hòa Ngọc vươn tay, đặt lên vai Lăng Bất Thần ở phía sau, nghiêng đầu: "Mấy người quên tôi cũng có đồng đội rồi à?"

Mọi người: "..."

Chết tiệt, chỗ này còn có người.

Người này đứng ở đó từ khi nào, sao bọn họ lại không để ý.

Cảm giác tồn tại của người này có chút mơ hồ.

Eugene híp mắt: "Cậu có đồng đội thì sao? Cậu ta mời cậu, vậy cậu ta sẽ không có cơ hội mời nữa."

Hòa Ngọc và Lăng Bất Thần dựa sát vào nhau, nở nụ cười: "Đúng vậy, cậu ấy không có cơ hội mời."

Lăng Bất Thần thật thà nói tiếp: "Nhưng tôi có thẻ tổ đội."

Cậu ấy nói xong, lấy ra một xấp.

Một xấp thẻ tổ đội.

Một xấp.

Xấp.

Sau đó, đưa cho Hòa Ngọc.

Mọi người: "...."

Mọi người: "......."

Chết tiệt, rốt cuộc tên này là ai? Vì sao cậu ấy có cả một xấp thẻ tổ đội?

Hơn nữa, đáng sợ hơn nữa chính là một xấp thẻ tổ đội này nằm trong tay của người có trí tuệ Hòa Ngọc.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp