Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi

Chương 46 - Ngăn chặn thiệt hại


8 tháng

trướctiếp

Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha

Sầm Lý không tranh cãi với cô, chỉ nhẹ nhàng nói: "Lên xe đi, anh đưa em về nhà."

Sau khi nhìn nhau một lúc, Trì Dữu chán nản hỏi anh: "Ăn xong chưa mà về?"

Sầm Lý: "Ăn cái gì?"

"Hôm nay anh không đi họp lớp sao?"

"Anh không đi." Sầm Lý nói.

Trì Dữu mở to mắt: "Anh không đi sao?"

"Ừ."

"...Nhưng anh đã đứng cùng với họ ở cửa công ty mà."

"Anh tình cờ gặp bọn họ nên đã đứng trò chuyện với họ một lúc," Sầm Lý nói: "Hôm nay anh có đến bộ phận mỹ thuật tìm em, nhưng em không có ở đó, Mạnh Tuyền nói em đã đến bộ phận thiết kế để giúp nhà tạo dựng mô hình, nên anh nghĩ có thể gặp em ở cửa công ty khi em xong việc."C a l an t h a - T Y T

Vậy anh thực sự đã đợi cô à?

Trì Dữu mím môi, cô nghĩ lúc này mà giận anh thì cũng vô ích, tàu điện ngầm đã không còn chuyến, Trì Thiến cũng không thể đến đón cô, mà đi taxi... không an toàn lắm.

Dù sao thì cũng phải đặt sự an toàn của bản thân lên hàng đầu.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Trì Dữu quyết định lên xe của Sầm Lý.

Một người hoạt bát như Trì Dữu bỗng trở nên yên lặng, cộng thêm thiết kế cách âm giảm tiếng ồn trong và ngoài xe của Sầm Lý khiến cho không khí càng thêm im ắng.

Trì Dữu đang nghĩ về chuyện này chuyện kia, nên không có hứng thú để nói chuyện với Sầm Lý.

Sầm Lý đã quen việc lắng nghe Trì Dữu, cho nên khi Trì Dữu không nói gì, anh cảm thấy bối rối.

Anh vô thức nắm chặt vô lăng, mấp máy môi, tự nói: "Hai ngày nay em không quan tâm anh."

Trì Dữu: "Ừ, em hơi bận."

Sầm Lý: "Thậm chí em còn không trả lời tin nhắn của anh."

Trì Dữu: "Em đã trả lời rồi mà."

Sầm Lý: "Em trả lời qua loa rồi lại nói có việc phải làm."

"..."

Trì Dữu cho rằng cô đã rất kiên nhẫn rồi. Mặc dù hôm qua cô chỉ để tâm đến Từ Như Nguyệt, nhưng cô vẫn không ngó lơ anh, vẫn trả lời tin nhắn kèm theo những biểu cảm hài hước. Còn cả ngày hôm nay cô thực sự bận rộn, không có thời gian xem điện thoại.

"Vậy anh muốn em phải làm sao?" Trì Dữu hỏi một cách bực bội: "Anh muốn em nghỉ việc để có thời gian nhắn tin với anh đúng không?"

Im lặng vài giây, Sầm Lý nói nhỏ: "Anh không có ý đó."

"Vậy anh có ý gì?"

Cô cảm thấy hơi tức giận, Sầm Lý đang lái xe, liếc nhìn cô.

Ngày thường cô luôn rạng rỡ nói cười, còn hôm nay lại nhíu mày nhăn nhó, trên mặt hiện rõ hai từ “không vui”.

Anh nhấn nhỏ giọng: "Xin lỗi."

Nghe Sầm Lý không bào chữa, chỉ xin lỗi, Trì Dữu cảm thấy hơi bất ngờ.

Cô kiềm chế sự tức giận trong lòng, từ từ suy nghĩ, Sầm Lý có làm gì sai không?

Hình như không.

Nếu phải tìm người có lỗi, thì lỗi là ở cô vì đã thích anh trước và thích anh nhiều hơn anh thích cô.

Nhưng cô không thể kiểm soát trái tim được trái tim của mình, ai có tình cảm trước thì phải trả giá thôi.

Trong hai ngày từ khi Như Nguyệt đến Thâm Thành, Sầm Lý không tham gia vào buổi họp lớp nào có cô ấy, hai ngày qua anh luôn tìm cách liên lạc với cô, mà cô thì cứ trốn tránh anh.

Bình tĩnh lại, Trì Dữu hạ giọng nói: "Anh không cần xin lỗi, chỉ là do em hơi bực mình."

Sầm Lý hỏi: "Tại sao em lại bực mình?"

Trì Dữu im lặng.

Biết nói gì bây giờ? Cô bực mình vì một người mà anh đã chia tay từ lâu rồi sao?

Cô cũng từng hẹn hò với người khác, thậm chí cách đây không lâu cô còn nhận được tin nhắn từ người yêu cũ.

"Có phải vì Từ Như Nguyệt không?" Sầm Lý tiếp tục hỏi.

Cô vẫn im lặng, Sầm Lý lại hỏi tiếp.

Nghe đúng vấn đề nhạy cảm, Trì Dữu trở nên căng thẳng.

Thấy cô vẫn im lặng, Sầm Lý lẩm bẩm giải thích: "Anh và Từ Như Nguyệt…"

Trì Dữu không muốn nghe cái tên Từ Như Nguyệt phát ra từ miệng Sầm Lý.

Đúng, cô thật hẹp hòi, vì vậy cô đã cắt lời Sầm Lý ngay lập tức: "Em biết cô ấy là người yêu cũ của anh."

Sầm Lý ngẩn ngơ, quay đầu nhìn cô ấy một cái, lắp bắp: "Không phải, thực ra…"

"Em cũng có người yêu cũ," Trì Dữu lại cắt lời anh, thản nhiên nói: "lần trước em uống say, đã nhầm lẫn anh với người yêu cũ đấy."

Lúc đầu khi nói về vấn đề này, cô còn e dè, nhưng bây giờ cô lại cảm thấy rất thoải mái khi nói hết ra.

Xe vẫn tiếp tục di chuyển trên con đường, Sầm Lý trầm ngâm.

Một lúc sau, anh dịu dàng nói: "Lần sau đừng nhầm lẫn như vậy nữa."

Trì Dữu lạnh nhạt nói: "Ừ."

Sầm Lý không nói gì thêm.

Sau khi giải tỏa cảm xúc được một chút, Trì Dữu cuối cùng cũng mở miệng: "À, Vạn Trình đã nghỉ việc rồi, anh biết chứ?"

"Anh biết."

"... Là anh làm chuyện này sao?" Trì Dữu do dự hỏi.

Chẳng lẽ anh lại đuổi việc anh ta chỉ vì anh ta đã cãi nhau với cô?

Sầm Lý nói: "Gần đúng."

Wow, thật là một tổng giám đốc độc tài.

Nhưng đây không phải là tiểu thuyết về tổng giám đốc độc tài, vì vậy Trì Dữu vẫn cố gắng hỏi lần nữa: "Như vậy không phải là hơi quá đáng sao? Chỉ là về vấn đề xây dựng mô hình, điều chỉnh lại là được mà, huống hồ Vạn Trình cũng đã cống hiến cho công ty rất nhiều..."

Sầm Lý nói: "Không phải chỉ vì vấn đề mô hình," anh nhấn mạnh: "Hôm đó khi em nói với anh về thái độ làm việc không tốt, không muốn hợp tác của Vạn Trình, anh đã gọi bộ phận an ninh mạng để kiểm tra và phát hiện rằng Vạn Trình có liên hệ với một công ty cạnh tranh công ty của chúng ta."

Trì Dữu mở to mắt, cô tưởng rằng Vạn Trình cư xử lạnh lùng là vì không hài lòng với cô, nhưng không ngờ còn có lý do này nữa.

Cô thật sự nghĩ rằng Sầm Lý muốn trả thù dùm cô nên mới đưa ra quyết định đuổi việc Vạn Trình.

Thì ra cô đã tự suy diễn quá nhiều.

"Vậy mà em còn nghĩ rằng…," Trì Dữu nói: "Vì anh ta và em cãi nhau ở căn tin mà anh ta bị đuổi việc, nếu là vì lý do khác thì tốt."

Sầm Lý nói: "Đó cũng là một trong những lý do."

Trì

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp