Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi

Chương 26: Hai lần


9 tháng

trướctiếp

《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Quả thật nếu so với Trì Thiến thì bản thân vẫn còn kém xa. Trì Thiến thật sự quá xuất sắc.

Trì Dữu vội vàng che điện thoại lại.

Thấy cô không có bất kỳ lời hồi đáp nào nên  tin nhắn cũng ngày càng đến dồn dập hơn. Điện thoại cứ thế liên tục vang lên những thông báo, dường như những thông báo ấy vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.

Bởi vì thông báo cứ kêu liên tục khiến Trì Dữu cảm thấy khó chịu nên cô ấy đã quyết định tắt tiếng. Nhưng khi vừa chuẩn bị tắt thì Sầm Lý đã hỏi: "Ai vừa liên tục gửi tin nhắn cho em vậy?"

Từ nãy đến giờ anh vẫn không hề nói bất cứ một câu nào nhưng bây giờ anh ấy đột nhiên lên tiếng. Và nếu như nghe giọng thì có thể thấy anh nói với tông giọng trầm trầm xen lẫn một chút nghiêm khắc nào đó.

Sau khi nghe câu hỏi của Sầm Lý thì trong lòng Trì Dữu bất giác có một chút giật mình, rồi thẳng thắn đáp: "À, chị của em."

"Chị ấy giục em mau quay về nhà à?"

Trì Dữu gật đầu theo thói quen.

"Vậy anh sẽ cố gắng lái xe nhanh hơn."

Dù đang rất vội nhưng giọng điệu của anh lại hết sức bình tĩnh. Tuy nhiên Trì Dữu lại cảm nhận rõ ràng xe đang ngày càng tăng tốc.

Như thế cũng tốt, cô có thể về nhà một cách nhanh hơn. Bây giờ cô cũng chịu không nổi nữa rồi.

Cô cần phải nhanh chóng quay về nhà ngay bây giờ và sau đó cô chỉ muốn cuộn mình trong chăn, làm bạn với chiếc giường thân yêu bởi vì hơn bao giờ hết. Bây giờ cô chẳng muốn làm gì ngoài việc nghỉ ngơi và thư giãn.

Bởi vì ngồi trên xe cảm thấy chán, không có việc gì để làm nên Trì Dữu vẫn là có chút tò mò về những gì mà Trì Thiến đã gửi. Bởi vì khá muốn biết nên Trì Dữu không thể cưỡng lại việc mở điện thoại lên. Sau khi mở, cô liền nhìn thấy tin nhắn mới nhất của Trì Thiến:

[Đã hôn nhau cả tiếng đồng hồ như vậy rồi mà vẫn chưa xong hả? Cẩn thận không lại gây ra sai lầm lớn đấy. Vẫn còn chưa đi lên phòng à?]

[Hay là nam thần của em không có chuẩn bị cái đó?]

[Chẳng lẽ cậu ta nghĩ cái đó đắt hay sao vậy?]

[Hay là cậu ta đang từng bước nuốt bé tiểu bạch thỏ này vào bụng?]

[Trước đây chị cứ nghĩ bọn em không thể phát triển đến giai đoạn này trong một tháng. Nhưng chị cũng không thể ngờ đến hôm nay tiến độ lại nhanh chóng như vậy.]

[Cứ cái đà này thì chị cảm thấy em sẽ có cơ hội ngủ với nam thần của em đấy!]

[Hahahahaha.]

Đọc đoạn tin nhắn này của chị gái, Trì Dữu đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ và ngại ngùng nên đã lập tức lấy tay che điện thoại lại để người bên cạnh không phát hiện ra.

Trì Thiến thật là giống *"miệng chó không thể nhổ ra ngà voi". Cho nên không nên nhìn vào những gì mà chị ấy đã làm.

* "miệng chó không thể nhổ ra ngà voi": kẻ xấu không thể nói ra những lời tử tế.

Dù Trì Dữu một mặt không thích cái miệng chó của chị mình bởi vì mỗi lần nói ra thì lại không có một câu nào đàng hoàng, tử tế hết. Tuy nhiên, cô lại vẫn bị cái miệng đó ảnh hưởng một cách vô thức.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, họ thực sự là chỉ hôn nhau, không có làm bất cứ chuyện nào khác. Đây là do chị cô có trí tưởng tượng quá phong phú rồi.

Để mà nói thì nam thần của cô quả thực không quá nho nhã. Nhưng chỉ với cách hôn như vậy đã khiến cô cảm thấy có chút rung động, trái tim của cô như đập nhanh hơn so với bình thường. Nhưng khác hoàn toàn với cô, tay của anh lúc đó dường như lại bất động xen lẫn với vẻ mặt ngẩn ngơ.

Trì Dữu cảm thấy rằng hình như cô bị ảnh hưởng bởi chị gái mình. Mặt cô lúc đó hoàn toàn bị biến sắc.

Không biết tại sao nhưng tự nhiên cô cảm thấy hơi ngứa ở eo. Ngay cả khi tay của Sầm Lý chỉ đang lại gần eo của cô, thậm chí chưa có bất cứ đụng chạm nào thì cô vẫn có thể cảm nhận được nó và cảm thấy có chút ngứa.

Biểu cảm của Trì Dữu thật giống như là một tình yêu thuần khiết ở trường trung học. Dù chỉ là một ánh mắt hay hành động vô cùng nhỏ của đối phương thì cũng khiến cô cảm thấy bối rối và đỏ mặt.

Trì Dữu lặng lẽ nhắm mắt lại và không hề phát ra một tiếng động nào. Có vẻ như cô đang cảm thấy rất bối rối trước tình huống này. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì cô vẫn lấy hết can đảm để làm điều đó.

Nhưng nếu như vậy thì nam thần có cảm thấy cô quá chủ động hay không?

Một người con gái mà chủ động quá như vậy có phải là không tốt không? Nhưng không thể không thừa nhận rằng lúc đó cô thật sự bị anh mê hoặc, tim đập nhanh như sắp nhảy ra ngoài. Tay của cô từ từ nhấc lên, sờ vào chiếc cổ của anh rồi hôn đáp trả. Có vẻ như hành động cũng vô cùng thành thạo.

Khi lại gần người anh, cô thật sự rất thích và vui sướng. Cô thích cái mùi thơm trong trẻo sạch sẽ trên người anh, thích sự cắn mút nồng nhiệt của anh. Điều này đã hoàn toàn làm cô cảm thấy ấm áp và rung động. Anh thật sự rất nhẹ nhàng và đây chính là điều mà cô thích ở anh.

Trong lúc đang hôn anh, cô lại nghĩ đến hồi cấp ba. Lúc đó, có thể nói rằng cô không thể chạm tới anh, chỉ dám lén lút nhìn anh nhưng bây giờ sự thật lại hoàn toàn khác. Không thể ngờ tới rằng bây giờ cô lại có thể  hôn một chàng trai mà trước đây muốn cũng không thể chạm tới như vậy. Dường như cô đã bị đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào này. Cơ thể cô bỗng trở nên bay bổng hẳn, lúc này cảm xúc trong lòng cô vô cùng hỗn loạn. Cảm giác lúc ấy vừa bồn chồn mà cũng rất thích thú, có vẻ như cô không thể nào dứt ra khỏi nụ hôn này.

Dường như nụ hôn này ngày càng không thể khống chế được nhưng thật sự cô cũng không muốn nó dừng lại, cô muốn khoảnh khắc này cứ thế tiếp tục bởi cô thấy sự ngọt ngào cùng với những cử chỉ vô cùng nhẹ nhàng từ anh.

Dù nụ hôn đã kết thúc nhưng đến bây giờ tim cô vẫn chưa thể đập một cách bình tĩnh, dường như nó cứ ngày càng đập một cách mạnh hơn.

Không muốn bị Sầm Lý bắt gặp dáng vẻ thẫn thờ đang suy nghĩ lung tung của cô, Trì Dữu liền co người lại, giả vờ khiến bản thân bận rộn, dùng đầu ngón tay nắm lấy chiếc váy dài rồi vuốt thẳng chiếc váy một cách bất thường bởi vì cô không biết mình phải làm gì bây giờ. Cô đang cố gắng kéo chiếc váy dài ra để che đi bắp chân trần và mắt cá chân của cô. Có vẻ như lúc này cô đang cảm thấy vô cùng bối rối, chỉ muốn làm gì đó để anh không phát hiện ra những cử chỉ bất thường của cô.

"Em cảm thấy lạnh à?" Sầm Lý có vẻ như đã phát hiện ra hành động đó của cô nên nhẹ nhàng hỏi.

Trì Dữu giật mình rồi trả lời có chút ấp úng: "Hả? Một chút."

Thời tiết hôm nay cũng mát mẻ nên điều hòa trong xe chỉ bật mức vừa phải. Nhưng khi thấy Trì Dữu nói thế, Sầm Lý liền chuyển sang chế độ khác, cởi áo khoác gió của mình đưa cho cô.

"Khoác nó lên người đi."

Nghe vậy cô liền đặt chiếc áo khoác lên người.

Mặc dù sự thật là Trì Dữu không cảm thấy lạnh nhưng cô vẫn không từ chối ý tốt của anh. Thay vào đó, cô lấy áo của anh và nhẹ nhàng đặt nó vào lòng.

Bởi vì anh vẫn luôn đút tay vào trong túi áo khoác cho nên nó luôn bằng phẳng và không có bất kỳ đồ đạc nào hết.

Anh nói rằng hôm nay ra ngoài anh ấy chỉ mang theo điện thoại di động và túi đựng thẻ.

Tức là nói anh thật sự không hút thuốc nữa?

Cha của Trì Dữu là một người hút thuốc lâu năm cho nên cô ấy biết rằng nếu ông ấy muốn hút thuốc thì ông sẽ luôn mang theo nó khi đi ra ngoài.

Sau một hồi suy nghĩ, Trì Vưu vẫn không kìm được tò mò mà hỏi anh: "À đúng rồi, anh vẫn còn hút thuốc à?"

Sầm Lý đáp: "Không hút nữa rồi."

Hóa ra anh ấy đã bỏ thuốc thật rồi.

Trong lòng Trì Dữu bây giờ cảm thấy vô cùng  vui mừng bởi cô biết hút thuốc rất có hại tới sức khỏe.

Bỏ rồi thì tốt.

Quả thực tính tò mò của cô không dừng lại ở đấy. Cô lại tiếp tục hỏi dò: "Vậy trước đây anh hút thuốc nhưng bây giờ quyết định bỏ hay là chưa từng hút thuốc?"

"Cai rồi!"

Trì Dữu khịt khịt mũi và vẫn cố gắng hỏi thêm: "Vậy thì tại sao anh lại quyết định cai thuốc thế?"

Để câu chuyện trở nên tự nhiên hơn nên cô đã chủ động kể với anh: "Thật ra ba em cũng hút thuốc rất nhiều. Gia đình em vẫn luôn khuyên ba bỏ thuốc nhưng ba luôn nói không bỏ được."

"Đúng thế, hút thuốc rất khó bỏ" Sầm Lý nói tiếp: "Vì trước đây anh thường xuyên hút thuốc đến nỗi mẹ anh thường gửi cho anh những bức ảnh về những lá phổi đen vì muốn cho anh biết tác hại của thuốc đối với cơ thể. Hơn bao giờ hết, mẹ làm thế để giúp anh bỏ hút thuốc. Sau vài năm, anh cũng dần dần bỏ được. "

Trì Dữu: "... Hóa ra là như vậy. Em hiểu rồi."

Tuy nhiên, phương pháp này chỉ hiệu quả đối với những người trẻ tuổi như Sầm Lý, những người luôn biết trân trọng cơ thể của họ. Và dĩ nhiên nó sẽ là biện pháp vô dụng đối với những người không bao giờ biết trân quý sức khỏe, chẳng hạn như những người hút thuốc già như cha của Trì Dữu.

Cô dừng một chút, sau đó giả vờ không biết hỏi: "Vậy anh bắt đầu hút thuốc từ khi nào?"

"Lúc học trung học phổ thông." Sầm Lý nói.

Sau câu trả lời này của anh thì Trì Dữu không biết phải hỏi gì tiếp theo.

Cô rất muốn biết anh còn nhớ có một cô gái đã nhìn thấy anh lén lút hút thuốc ở trường không và cô gái đó cũng chính là ủy viên ban kỷ luật phụ trách kiểm tra tinh thần và kỷ luật của trường lúc bấy giờ.

Là một người có chức vụ cao trong trường thì theo đúng lý lẽ, cô ấy phải luôn nghiêm khắc và phạt những người có hành vi sai trái. Nhưng dường như anh là trường hợp đặc biệt. Cô thậm chí còn nghĩ đến việc bao che cho anh.

Nhưng nếu anh ấy thực sự không nhớ thì sao? Nếu thế thì việc thăm dò của cô có vẻ không hợp lý cho lắm.

Cô quyết định không hỏi nữa bởi nếu anh không nhớ thì cô không biết giải thích thế nào. Khi thấy Trì Dữu không nói gì nữa thì Sầm Lý hỏi: "Tại sao đột nhiên em lại không nói chuyện nữa?"

Trì Dữu nhìn chằm chằm vào chiếc áo gió của anh, sau đó hỏi: "Nếu anh hút thuốc ở trường thì tại sao nhà trường không phát hiện ra?"

Sầm Lý trả lời: "Thật ra chuyện anh hút

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp