Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Đám Cố Chấp Cuồng Theo Dõi

CHƯƠNG 15: ĐÁM HÀNG XÓM KỲ QUÁI (15)


9 tháng

trướctiếp

"......" Tống Ngôn Trần toàn thân cứng đờ, trên mặt hiện ra một tia ngốc nghếch, hô hấp cũng bắt đầu không ngừng tăng nhanh.

Chính vào lúc này, Tống Ngôn Trần loáng thoáng ngửi thấy mùi thuốc lá cùng hương thơm nồng nàn như có như không trên người đối phương.

Ánh mắt của cậu cũng theo đó mà rơi vào yết hầu hơi nhô lên của đối phương, đó là dấu hiệu không thể loại bỏ của người đàn ông, dù họ có nữ tính đến đâu.

Sắc mặt Tống Ngôn Trần trong chốc lát càng thêm trắng bệch, tay cũng bắt đầu run lên không thể kiểm soát được, bước chân cũng theo đó mà bất giác lui về phía sau.

Khó trách đối phương cao hơn mình, khí lực còn lớn hơn mình, thì ra hết thảy đều có lý do của nó...

Lúc này, hai mắt 'người phụ nữ' đỏ tươi như một con ác lang, nó ngạo nghệ từ trên cao nhìn xuống Tống Ngôn Trần, theo động tác của hắn từng bước ép sát, trực tiếp muốn bức thẳng vào trong phòng ngủ của Tống Ngôn Trần.

Tống Ngôn Trần trầm mặt xuống, cậu lập tức đẩy đối phương ra, ý muốn tránh thoát.

'Người phụ nữ' cười khẽ một tiếng, ánh mắt lạnh xuống, bó hoa cũng bị hắn mặt không chút thay đổi ném trên mặt đất.

Còn không đợi Tống Ngôn Trần phản ứng, người sau liền trở tay đóng chặt cửa, cánh cửa nặng nề cũng phát ra một tiếng nổ lớn, không chừa một khe hở nào.

Tống Ngôn Trần vừa muốn kinh hô thành tiếng, 'Người phụ nữ' liền thô lỗ nắm lấy bả vai Tống Ngôn Trần, sau đó một tay kiềm chế hai tay cậu, đặt người lên cửa, sắc mặt u ám mà người đè lên, tròng mắt đỏ đến chảy máu.

Tống Ngôn Trần bị ép lùi về góc cửa, đồng tử không khống chế được mà run rẩy, khuôn mặt tái nhợt nhìn người trước mặt.

'Người phụ nữ' đem những ngón tay lạnh lẽo lướt qua cổ Tống Ngôn Trần, đầu ngón tay đi xuống, chạm vào dấu hôn như ẩn như hiện của Tống Ngôn Trần giấu dưới cổ áo.

Cảm xúc xa lạ, liền khiến Cả người Tống Ngôn Trần run lên.

Biểu cảm 'người phụ nữ' gần như bạo phát, cổ họng khàn khàn phảng phất như ngậm cát mịn, muốn bị mài đến chảy máu, "Đây là ai làm ?..."

Tống Ngôn Trần biểu cảm bất giác cứng lại, không nói gì, luống cuống giãy giụa muốn thoát. Nhưng sức lực của cậu ở trước mặt đối phương tựa như đang gãi ngứa, căn bản không có nửa điểm lực sát thương.

'Người phụ nữ' lại phát ra một tiếng cười lạnh, "Cậu đói khát đến vậy sao?"

Tống Ngôn Trần giật giật chân mày, đồng tử mở lớn, "Anh!"

'Người phụ nữ' không thể nhẫn nại nữa, hắn đỏ mắt, tay phải bóp lấy thắt lưng và bụng Tống Ngôn Trần, cố định nó, không quan tâm mà cắn lấy cổ Tống Ngôn Trần, mãnh liệt như cơn lốc đang tới.

Khóe miệng 'người phụ nữ' mở rộng, phun ra từng luồng khí nóng bỏng. Răng hắn nhẹ nhàng cọ xát, kết hợp với hormone cùng mồ hôi, tạo ra một mùi hương đặc trưng. Hơi thở cực nóng phun lên sườn cổ Tống Ngôn Trần, làm cả người cậu run rẩy.

Mắt thấy tay 'người phụ nữ' muốn lập tức luồn vào trong quần áo Tống Ngôn Trần, bóng dáng Tống Ngôn Trần chiếu trên sàn nhà, bắt đầu lặng lẽ kéo dài, chậm rãi phân liệt ra cái bóng thứ hai.

Bóng đen lộ ra nét âm trầm mà lại nổi giận, gã rốt cuộc lại không khống chế được dục vọng muốn giết người của mình, một tay gã vọt vào trong cơ thể Tống Ngôn Trần, khống chế cơ thể Tống Ngôn Trần.

Trong lúc Tống Ngôn Trần còn đang liều mạng phản kháng thì cả người cậu giật nảy lên, giống như bị người khác hắt một chậu nước lạnh thấu xương, mạnh mẽ dừng tại, trong nháy mắt mất đi quyền khống chế cơ thể.

Bóng đen đầu tiên là thích ứng với thân thể Tống Ngôn Trần một chút, sau đó âm trầm ngẩng đầu cảm thụ thứ bẩn không ngừng áp sát.

Đáng chết!!!

Đường nét khuôn mặt gã kéo căng ra, cơ bắp dưới cằm cũng mơ hồ co giật, gã giật giật cổ mình, phát ra thanh âm "cạch cạch", con ngươi xinh đẹp đen đến sâu không lường được, biểu tình lạnh đến mức giống như ác quỷ lấy mạng.

Hai tay gã vừa rút ra liền tránh thoát giam cầm của đối phương.

Còn không đợi 'người phụ nữ' phản ứng, gã một quyền liền vung lên mặt đối phương, sức lực lớn đến kinh người.

Hết thảy phát sinh quá nhanh, 'người phụ nữ' căn bản không có bất kỳ phản ứng gì, sau lưng liền trực tiếp đụng đất, đập vào một vật cùn, ngay sau đó liền truyền đến một trận đau đớn, đại não ong ong rung động, liền một trận choáng váng.

Bóng đen làm sao có thể dễ dàng buông tha tên gia hỏa đang cố gắng làm hỏng bảo bối của mình, gã mạnh mẽ tiến lên, một tay túm lấy quần áo cổ áo trước của đối phương, sau đó lại dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai điên cuồng kéo về phía sau, tựa như xách lấy một con gà con, kéo người từ trên mặt đất lên.(QCMX X T Y T)

Đột nhiên cảm giác hít thở không thông, làm cho 'người phụ nữ' hai mắt trợn to, giống như cá thiếu oxy dồn dập thở dốc, hai tay hắn liều mạng muốn túm cổ áo, kiệt lực muốn tránh thoát, nhưng giờ phút này, khí lực của hắn ở trước mặt đối phương lại giống như đại vũ gặp tiểu vũ, căn bản không có kết quả.

Bóng đen thay mặt Tống Ngôn Trần, một tay bóp cổ đối phương, một tay nhấc người lên, đáy mắt mang theo sát ý không che dấu.

Khuôn mặt của 'người phụ nữ' bởi vì đau đớn thấu tim mà trở nên vặn vẹo nhe răng, hắn nhăn mặt, phát ra tiếng kêu chói tai, nhưng lực giãy giụa của hắn cũng theo đó càng ngày càng nhỏ, phảng phất một giây sau sẽ bị siết chết.

Lưu lại ý thức, nhưng Tống Ngôn Trần không thể khống chế thân thể của mình, cậu giống như dùng hết tất cả sức lực cuối cùng, mới ngắn ngủi lấy lại được quyền chi phối cơ thể, mạnh mẽ hô lên, "Không được giết người!"

Ngay cả thanh âm cũng mang theo hoảng sợ cùng khóc lóc khó có thể che dấu.

Có lẽ tiếng gọi của Tống Ngôn Trần đã có tác dụng, động tác của người đàn ông theo đó cũng ngừng lại.

Hàm răng của hắn bất ngờ cắn chặt lại, gã giữ lại một chút lý trí còn sót lại, buông tay khỏi cổ 'người phụ nữ' kia, không đợi hắn thở phào nhẹ nhõm, bóng đen một cước lại đá vào bụng hắn.

'Người phụ nữ' quỳ rạp trên mặt đất, đau đớn khiến cổ họng hắn co thắt lại, mạch máu ở huyệt thái dương đập liên tục, nỗi sợ hãi khiến hắn không thể nói một câu nào ngoại trừ cầu cứu.

Một giây sau, người đàn ông lại một lần nữa nắm lấy bả vai đối phương, con ngươi âm lãnh vô cảm khóa chặt trên mặt 'người phụ nữ', gã xách đối phương lên, mở cửa ra, đem người một phen ném ra ngoài.

Tống Ngôn Trần giật mình, vẻ mặt luống cuống đứng trước cửa, mi mắt màu nâu nhạt không ngừng lóe lên, nỗi sợ hãi vẫn chưa tiêu tán.

Vừa rồi...

Là, ... Là sắc quỷ kia đã giúp mình?

Nghe thấy ngoài cửa vang lên một trận tiếng bước chân vội vàng, thanh âm càng ngày càng xa,...'người phụ nữ' kia đã rời đi.

Trong nháy mắt, Tống Ngôn Trần bất ngờ mất hết sức lực, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, cả người bắt đầu không kiểm soát được mà run lẩy bẩy.

Cùng lúc đó, chiếc điện thoại di động của Tống Ngôn Trần lại nhận được một tin nhắn xa lạ, phát ra một tiếng "đinh" nhỏ nhẹ.

Tống Ngôn Trần đầu tiên ngỡ ngàng, sau đó vội vàng quay đầu nhìn về phía giường, rồi bối rối đứng dậy, đi tìm điện thoại di động của mình.

Màn hình sáng.

[Người lạ: Đi đến cạnh cửa sổ và nhìn vào con đường phía xa, tôi đã chuẩn bị cho bạn một bất ngờ.]

***

- Tài xế, đi đến Thiên Lệ!

'Người phụ nữ' thở hổn hển, cố chặn một chiếc taxi trống, ánh mắt hắn còn mang theo nét hoảng sợ cùng sợ hãi không thể xua tan.

Tài xế taxi đội một chiếc mũ, chỉ để lộ một nửa cái cằm nhợt nhạt.

Ngay lúc 'người phụ nữ' ngồi lên xe, cằm tài xế nhẹ nhàng nâng lên, ánh mắt lướt qua phía sau một cái, rồi đột nhiên thu hồi ánh mắt lại.

Xe chậm rãi khởi hành, 'người phụ nữ' ngồi trong xe với vẻ mặt lo lắng, thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn về phía sau, nét mặt như thấy quỷ.

"Rít -----"

Nhiệt độ trong xe cực thấp, 'người phụ nữ' bất ngờ run cả người lên, toàn thân rùng mình nổi cả da gà.

Cũng chính vào lúc này, hắn mới mơ hồ phát hiện ra, sắc trời ngoài cửa sổ đã ảm đạm đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ngay cả con đường bên ngoài cửa sổ cũng bắt đầu trở nên trống rỗng. Ven đường lớn như vậy nhưng chỉ có duy nhất một chiếc taxi hắn đang ngồi.

Biểu cảm của 'người phụ nữ' khẽ biến đổi, hắn liền cảnh giác nhìn tên tài xế, nhìn quanh bốn phía, một loại hàn ý vô danh theo ống quần của hắn chậm rãi di chuyển lên, bao trùm toàn thân hắn.

Nhận thấy có gì đó không đúng, hắn vội vàng nhấn nút mở cửa sổ phía sau của taxi, muốn hạ cứu xe xuống.

Nhưng quỷ dị chính là, dù hắn có gắt gao ấn mạnh như thế nào, đều không hề phản ứng.

Sắc mặt 'người phụ nữ' nhất thời trở nên không được tự nhiên, phía sau cũng theo đó chảy ra một mảnh mồ hôi.

-Tài xế, dừng xe lại!

'Người phụ nữ' hét lên.

Khóe miệng tài xế khẽ nhếch, tốc độ xe không những không dừng lại, mà còn đạp mạnh chân ga, bắt đầu điên cuồng tăng tốc, đánh mạnh vô lăng, xa xa muốn đụng vào bồn hoa bên cạnh.

Cho dù là 'người phụ nữ' nhận ra khá muộn màng, nhưng vào thời điểm này, rốt cuộc hắn cũng ý thức được gì đó, mạnh mẽ đứng dậy muốn nắm lấy tay tài xế, với ý định điều chỉnh lại phương hướng, hô hấp hắn dồn dập rống lên, "Ông bị điên rồi hả! Ông biết mình đang làm cái gì không?"

Tài xế từ từ ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt xanh mét, đầy máu, hướng về phía hắn lộ ra một nụ cười khiêu khích mà lại âm trầm đáng sợ.

Trái tim 'người phụ nữ' run lên, cả người chấn động, một giây sau, tài xế liền mở miệng ra, từ trong miệng phun ra một con cá đen to, nện vào tay hắn.

'Người phụ nữ' sợ hãi kêu lên.

Ngay sau đó, taxi liền đột nhiên di chuyển đụng vào bồn hoa, trên dưới điên đảo, ngay cả 'người phụ nữ' ở trong xe cũng bị lật mấy vòng.

.......

[Người lạ: Đi bộ đến cửa sổ và nhìn vào con đường xa xôi, tôi đã chuẩn bị cho em một bất ngờ.]

Tống Ngôn Trần nhìn thấy nội dung tin nhắn, sắc mặt thoáng cái liền trắng bệch, một cảm giác lạnh thấu xương bỗng tràn đến toàn bộ cơ thể cậu, mang theo một sự kinh hãi không tên.

Liệu rằng....

Tống Ngôn Trần kinh hồn bạt vía, ngón tay cũng không khống chế được mà run rẩy, điện thoại di động thiếu chút nữa bị cậu ném xuống đất.

Hô hấp của cậu bắt đầu dồn dập, tim đập mỗi lúc một nhanh, cả người cậu cứng ngắc nhìn về phía cửa sổ, khuôn mặt trắng bệch, chậm rãi di chuyển, run rẩy nhìn về phía cửa sổ, chờ đợi cái gọi là kinh hỉ.

Chờ 10 phút, không có gì, không có gì xảy ra.

Tống Ngôn Trần nháy mắt thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng cậu vui mừng quá sớm, một giây sau, cậu chứng kiến một chiếc taxi đột nhiên thắng gấp thất bại, sau đó đâm thẳng vào bồn hoa bên cạnh.

Một thân ảnh quen thuộc từ trong xe bị hất văng ra, tiếp đó một người khác cũng bị hất văng ra giữa đường, ngay sau đó là một chiếc xe tải chở hàng chạy tới, không kịp phanh xe, trực tiếp đụng vào...

Tất cả mọi thứ diễn ra quá nhanh, chỉ trong khoảng chưa đầy nửa phút, nhưng bi kịch đã xảy ra tại thời điểm này.

"..." Biểu cảm Tống Ngôn Trần trong nháy mắt biến thành màu đất, hai đầu gối mềm nhũn, cậu quỳ mạnh xuống đất.

Nếu cậu không nhìn lầm.

Bị đâm...

Là tên biến thái đó....

Người đàn ông im lặng xuất hiện ở phía sau Tống Ngôn Trần, vươn ra bảo vệ tầm nhìn vừa ôm lấy eo Tống Ngôn Trần, ánh mắt chợt lóe, ngữ khí trầm thấp khàn khàn, "Ta sai rồi..."

Cái gì?

Mí mắt Tống Ngôn Trần khẽ run lên, ngẩng đầu nhìn về phía đối phương.

Người đàn ông không giải thích gì, giống như con mãng xà gắt gao siết chặt con mồi, gã ôm chặt lấy thắt lưng Tống Ngôn Trần, sau đó trở tay kiềm chế cằm Tống Ngôn Trần, hết mình hôn lên, mang theo cuồng nhiệt có thể phá hủy hết thảy.

Tống Ngôn Trần cứng đờ, vừa định tránh đi, đã bị đối phương đè xuống đất, ép thừa nhận nụ hôn đáng sợ như muốn ăn thịt cậu.

Gã sai rồi…

Gã không nên tự tin như vậy....

Ngay từ đầu, gã không nên để những thứ ghê tởm này đến gần bảo bối của mình.

Gã đánh giá thấp sự ghen tuông của mình rồi...

Không yêu thì không yêu!

Chỉ cần nhốt người bên cạnh mình, có như vậy không ai có thể cướp cậu khỏi gã!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp