Nghe Nói Em Muốn Kết Hôn

Chương 32


9 tháng

trướctiếp

“Hai giờ chiều, tất cả đều được sắp xếp xong xuôi rồi, đợi lát nữa y tá sẽ lấy phiếu thông báo phẫu thuật tới.”

Ổ Vân Vân lấy một cái ghế gấp đặt ở phía sau cửa ngồi xuống, nhìn mẹ cô: “Sau này gặp phải chuyện giống như thế này mẹ nên gọi điện thoại cho con.”

“Được rồi. Mẹ biết rồi.” Lâm Duyệt Mai đang có tâm trạng cực kì tốt, được con rể sắp xếp mọi thứ vô cùng chu đáo, cuối cùng bà cũng cảm thấy Ổ Vân Vân đã trưởng thành, tìm được chỗ dựa cho mình.

“Hơn nữa sau này gọi cho con với gọi cho Tiểu Việt cũng đều giống nhau thôi.”

Ổ Vân Vân gật đầu, đắp chăn cho bà: “Nhưng vẫn phải gọi cho con, nếu không con sẽ thấy không vui.”

“Được.” Lâm Duyệt Mai nói.

Lúc Trần Việt gọi điện thoại đến đã đại khái nói tình hình ở đây với Ổ Vân Vân, cũng không có gì nghiêm trọng. Hiện tại thấy tinh thần mẹ cô còn tốt, chỗ gãy xương không có xuất huyết, cũng không bị sưng đỏ, Ổ Vân Vân mới có thể bình tĩnh lại.

“Mẹ muốn ăn cái gì, con đi mua cho mẹ.” Ổ Vân Vân nói.

“Không cần đâu, Tiểu Việt đã mua cho mẹ rồi.” Lâm Duyệt Mai nhìn về phía cái tủ bên cạnh, có nước khoáng, sữa bò, một hộp hoa quả cắt sẵn, còn có bánh ngọt làm từ lúa mì để thỏa mãn cơn thèm ăn của bà.

“Bên công ty thế nào rồi?” Lâm Duyệt Mai ngược lại càng quan tâm Ổ Vân Vân hơn.

“Con xin nghỉ phép rồi, không có sao đâu, chỉ có mấy tiết huấn luyện mà thôi, có ghi hình lại mà, sau khi trở về xem video là được.”

“Vậy là tốt rồi.”

Trong lúc hai người mải mê nói chuyện, Trần Việt cũng trùng hợp đi vào.

Anh đoán chừng Ổ Vân Vân lúc này đã đến, quả nhiên vừa vào cửa phòng bệnh đã thấy cô ngồi ở bên giường.

“Dì ơi, dì đã khỏe hơn chưa?” Trần Việt hỏi.

“Tốt hơn nhiều rồi.” Lâm Duyệt Mai lúc này tuyệt đối không vì chân mình mà buồn rầu lo lắng, ngược lại lúc này trong lòng bà vô cùng thoải mái, nhìn Trần Việt chỗ nào cũng hài lòng.

“Mẹ, con với Trần Việt nói chuyện một lát.” Ổ Vân Vân nói.

“Được.” Lâm Duyệt Mai gật đầu.

Ổ Vân Vân dẫn theo Trần Việt đi ra ngoài cửa phòng bệnh, Trần Việt ở trong điện thoại không nói mình làm cái gì, nhưng quả thật là bởi vì có anh ở đây sắp xếp gọn gàng cẩn thận mới khiến cho Ổ Vân Vân không có lo lắng quá mức, cũng khiến cho Lâm Duyệt Mai không có lo âu.

Người lớn tuổi bị ngã không phải là vấn đề nhỏ, nhưng chỉ bị nứt xương cũng coi là may mắn trong cái bất hạnh.

“Cảm ơn anh.” Mặc dù biết hai chữ này quá nông cạn nhưng Ổ Vân Vân vẫn muốn nghiêm túc nói với Trần Việt.

Trần Việt nói Lâm Duyệt Mai lúc bị té ngã ở nhà có thể đã nằm trên mặt đất một lúc lâu

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp