Lưu Mân há hốc mồm, thành chủ tới Thiên Vân môn làm chưởng môn sao? Mặc dù Thiên Vân môn chỉ là một tiên môn hai sao, nhưng có gì khác so với tiên môn một sao chứ? Tới một tiên môn như vậy là chưởng môn thì sao có thể tự do tự tại như lúc nào thành chủ thành Mưu Bắc được?
      “Mọi chuyện đã quyết rồi, ngươi cũng nên cố gắng hơn một chút, có linh thạch trong tay còn sợ không tìm được hộ vệ sao?” Lam Tiểu Bố đành bất đắc dĩ an ủi Lưu Mân.
      Lúc hắn tới thành Mưu Bắc chưa từng có suy nghĩ ở lại vị trí thành chủ lâu.
      Cổ Đạo vội vàng chạy vào, thấy Lam Tiểu Bố vẫn ở đây, nó thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó lắc đuôi theo bản năng.
      Đây là lần đầu tiên Phiến Thiên Nguyệt nhìn thấy Cổ Đạo, vì thế kinh ngạc không thôi. Đây chắc chắn là yêu thú, hơn nữa còn là chủng loại không bình thường nữa.
      Lam Tiểu Bố tát một cái lên đầu Cổ Đạo: “Dạo gần đây không chịu chăm chỉ tu luyện, nếu cứ tiếp tục như thế thì chẳng mấy mà thành chó thật đâu.”
      Cổ Đạo cảm thấy đầu chó đau nhói, trong lòng nó vẫn đang nghĩ tới lời của tên thầy bói dởm kia, tên đáng ghét kia bói cũng chính xác thật. Ngay cả một con chó… Không đúng, ngay cả một con chó sói như nó cũng có thể bói chính xác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play