Cổ Đạo luôn được người ta tôn kính một thời gian dài, nghe thấy vậy lập tức khó chịu, nó nâng móng vuốt vỗ một cái xuống bàn, nếu không phải nó đang lo lắng đập mạnh sẽ làm đổ món cá tuyết hấp nó thích thì một đập này có thể đập chiếc bàn thành mảnh vụn.
Sau đó nó rít lên một tiếng, Cổ Đạo đứng dậy, nó muốn dậy cho tên thầy bói này một trận. Nói nó là chó? Ngươi mới là chó, cả nhà ngươi là chó. Cổ Đạo ta là chó sói, nghe thấy không, ta là chó sói.
Cho dù người khác có nghe thấy cũng không thể hiểu được, vì mỗi lời nó nói ra đều là tiếng gào thét.
Tiểu nhị đứng trên tầng hai nghe vậy vội vàng tiến lên xin lỗi: “Ôi chao, Cổ Đạo, xin lỗi ngươi, vị khách này mới tới nên không biết quy củ, lão… bớt giận.”
Tiểu nhị định nói là lão nhân gia, nhưng mới nói tới từ lão thì chợt nhớ ra Cổ Đạo không phải là người, nếu sửa miệng thành ngài chó…. thì e rằng tranh cãi còn lớn hơn nữa. Vì thế hắn lập tức nuốt từ đó lại. Sau khi an ủi Cổ Đạo xong, tiểu nhị lại muốn sang bên kia an ủi người đàn ông coi bói ăn mặc lôi thôi kia, sau đó lại nhìn thấy tên thầy bói lôi thôi giơ tay chỉ vào bảng hiểu.
Lần này tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy trên bảng hiệu có ghi: “Tính tất cả mọi chuyện tiên phàm, biết được kiếp trước kiếp này.”
Tên thầy bói ngăn lại lời tiểu nhị định nói, chỉ vào Cổ Đạo: “Ta tính được ngươi chuẩn bị chạy trốn như bị lửa đốt môn, hơn nữa còn là kiểu chạy càng nhanh càng tốt, e rằng ngay cả cửa sổ cũng nhảy… Mà cũng đúng, chó gấp thì nhảy cửa mà*. Còn nữa, ta còn tính được ngươi chuẩn bị nhận một cái tát trời giáng, đánh cho não chó của ngươi đau nhói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT