Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 41: CÔ CHƯA TỪNG NÓI THÍCH ANH…


9 tháng

trướctiếp

Không phải Tô Thiên Tầm muốn giận cá chém thớt với Tang Tử.

Nhưng Khiêm Chuẩn không thèm quan tâm đến cô, dựa vào đâu lại gắn tai mắt bên cạnh cô.

Mục đích là để theo dõi từng hành động của cô.

Từ nay về sau hai người không còn liên quan tới nhau nữa, cũng đừng ai hỏi han đến ai.

Cắt đứt sạch sẽ như vậy là tốt nhất.

Tang Tử chưa kịp hiểu rõ sự tình đã bị cô tắt máy.

Do dự một lúc, cô ấy gọi điện cho Khiêm Chuẩn.

“Khiêm tổng.” Tang Tử báo cánh tình hình một cách trung thực: “Tôi bị sa thải rồi.”

Phía bên kia điện thoại im lặng vài giây, người đàn ông trả lời: “Ừm.”

Tang Tử không biết câu trả lời của Khiêm Chuẩn có nghĩa là gì, hoặc là anh đã biết trước kết quả này, hoặc đây là cách xử lý vấn đề của anh khi nhận được kết quả.

“Khiêm tổng… Vậy tôi có cần đi Hoành Điếm nữa không?” Tang Tử lên tiếng hỏi dò.

Khiêm Chuẩn: “Cô cứ về công ty báo cáo trước đi.”

Tang Tử đã theo Tô Thiên Tầm gần bốn năm, trong thời gian đó, hai người từng ăn chung, ngủ chung, thân thiết với nhau như hình với bóng. Bây giờ cô ấy phải quay về công ty, trong lòng không ngừng lo lắng cho Tô Thiên Tầm.

“Chỉ là…”

“Ở đây tôi là người chăm sóc cho Thiên Tầm, nếu không có tôi…”

Khiêm Chuẩn bình tĩnh đáp: “Tôi tự giải quyết.”

“Được thôi.” Tang Tử không cam lòng tắt điện thoại.

Loay hoay một lúc sau, cô ấy vẫn quyết định về công ty báo cáo.

Không có Tang Tử bên cạnh, Tô Thiên Tầm cảm thấy không được thoải mái.

Cô là một đại minh tình, bây giờ mọi chuyện đều phải tự tay lo liệu, làm sao cô có nhiều thời gian như vậy.(Abilene x T Y T)

Hơn nữa, trước đây cô là một người rất bất cẩn, không thể tự giải quyết những chuyện cỏn con này.

Cô muốn tuyển một người đáng tin cậy, nhưng nhất thời không biết tìm ai.

Trước đây cô sa thải người kia rất dứt khoát, bây giờ gọi điện kêu cô ấy quay về lại thì cũng hơi mất mặt.

Lúc này, cô nhận được cuộc gọi đến từ chú Tô.

Trước giờ chú Tô luôn quan tâm đến tình hình quay phim của cô, nhưng chỉ toàn nghe cô kể những chuyện tốt, chưa bao giờ nghe cô kể về những vấn đề xấu, chú ấy nói: “Thiên Tầm, cháu là con gái, một thân một mình ở bên ngoài, chú và thím rất lo cho cháu.”

“Hơn nữa các minh tinh khác đều có nhóm người bên cạnh, còn cháu không có nổi một người.”

Tô Thiên Tầm cảm thấy hôm nay những lời chú Tô nói đều có ẩn ý, cô nén nhịn sự tò mò, im lặng lắng nghe.

“Cho nên chú nghĩ cháu nên lập một phòng làm việc đi. Trước mắt cháu phải có ít nhất vài người bảo vệ và trợ lý, còn phải có người đại diện nữa. Quan hệ với công chúng chính là việc ưu tiên hàng đầu, cháu nghĩ thế nào?”

Giống như nắng hạn gặp mưa rào, những lời chú Tô vừa nói đều đúng với ý muốn của Tô Thiên Tầm, từ lâu cô đã muốn tìm người đại diện và trợ lý, có điều cô bận đi đóng phim, không có thời gian tuyển dụng.

“Đây chắc chắn là một điều tốt. Nhưng mà tại sao chú lại biết những điều này?”

Tô Hải Yến luôn làm việc một cách cứng nhắc, có hơi cổ hủ, chú ấy nhất quyết không chịu thích ứng với môi trường xung quanh.

Tô Thiên Tầm cảm thấy chú ấy không dễ gì có thể nghĩ ra được những vấn đề này.

Tô Hải Yến vội đáp: “Có gì mà không hiểu, chú đi hỏi người ta là được chứ gì.”

“Nếu cháu đồng ý, chú sẽ cho người đến giải quyết mọi chuyện.”

Tô Thiên Tầm nói ra lời cảm ơn từ tận đáy lòng: “Cháu cảm ơn chú.”

Tô Thiên Tầm cho rằng sau khi Tô Hải Yế

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp