Bệnh Trạng Sủng Ái

CHƯƠNG 25: ANH CÓ MUỐN TÔI KHÔNG


9 tháng

trướctiếp

Nếu cô còn là Tô Thiên Tầm của trước đây, chắc chắn sẽ lao ra tìm bà ta nói lý lẽ.

Tại sao bà ta lại nói cô không xứng với Khiêm Chuẩn chứ, rồi còn nói cô làm việc trong giới giải trí nên đã trở thành kẻ xấu xa, tham lam đến cùng cực nữa chứ. Đây không phải là đang thể hiện thái độ phân biệt đối xử với nghề nghiệp của cô hay sao!

Nhưng bây giờ, dù sao cô cũng đã trưởng thành hơn nhiều. Cô sẽ hành động theo lý trí chứ không vội vã bốc đồng như lúc còn nhỏ nữa.

Nhưng trong lòng cô vẫn luôn cảm thấy có chút khó chịu.

Thực ra điều này cũng không phải là chuyện quan trọng nhất, Tô Thiên Tầm có thể dễ dàng bỏ qua những lời dèm pha của Lưu Thục Diễm. Nhưng rốt cuộc ở đây đang xảy ra chuyện gì vậy, chẳng lẽ Khiêm Chuẩn thực sự lén lút đi xem mắt với người khác sau lưng cô?

Anh vừa nói muốn theo đuổi cô. Còn chưa được bao lâu thì anh lại chạy ra ngoài, đi xem mắt với một người phụ nữ khác.

Mọi người đều rất hài lòng với anh, đây là dấu hiệu cho thấy bọn họ sắp thành một cặp thật rồi?

Tô Thiên Tầm không vui, thực sự rất không vui.

Nghe nói, người phụ nữ đó còn đang là nghiên cứu sinh, gia cảnh cũng rất khá.

Không giống như nhà họ Tô bọn họ, gia cảnh càng ngày càng sa sút, tới tương lai của chính cô cũng cực kỳ bấp bênh.

Đừng nói là giúp đỡ Khiêm Chuẩn, chỉ cần cô không kéo chân anh là đã tốt lắm rồi.

Tô Thiên Tầm càng nghĩ tới những lời đó lại càng cảm thấy có lỗi, cô quyết đoán xoay người bỏ đi.

Nhưng rồi cô chợt nhận ra một điều, rõ ràng cô không hề thích Khiêm Chuẩn, cũng không có ý định sẽ yêu đương hay kết hôn với anh, sao tự nhiên lại phải tốn sức đi suy nghĩ mấy chuyện này chứ.

Phải, cô không phù hợp.

Cô cũng không thích Khiêm Chuẩn.

Sao cô có thể thích Khiêm Chuẩn được.

Nhưng mà…

Tô Thiên Tầm cảm thấy gần đây cô khá để ý tới Khiêm Chuẩn. Chủ yếu là vì hôm đó cô nhìn thấy anh nấu ăn trong bếp, dáng người cân đối, vai rộng eo hẹp, động tác ôn nhu như mây bay nước chảy. Có lẽ chính điều đó đã khiến cô thấy hứng thú muốn tìm hiểu anh.

Cô chỉ đang mê luyến cơ thể anh mà thôi.

Đúng vậy, chỉ là mê luyến cơ thể anh thôi.

Hết lần này đến lần khác, Tô Thiên Tầm cố gắng tìm cho mình một lý do, còn cố gắng thuyết phục bản thân rằng cô sẽ không bao giờ thích cái hũ nút nhàm chán như Khiêm Chuẩn.

Tô Thiên Tầm không thèm nghe cuộc nói chuyện của Khiêm Chuẩn với bà Khiêm nữa.

Cô tìm một chiếc ghế rồi bình tĩnh ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra chơi game online.

Đúng lúc Đường An Hòa đang online nên gửi lời mời cho cô, cô không chẳng nghĩ gì liền nhanh chóng nhấn đồng ý, được thêm vào đội thành công.

Cô không biết bà Khiêm đã rời đi từ khi nào.

Đợi tới lúc cô đánh xong hai ván, sau cổ cũng cực kỳ đau nhức, cô vừa mới ngẩng đầu lên liền trông thấy một người đàn ông với dáng người mảnh khảnh đang đứng trước mặt cô.

Anh nhìn chằm chằm vào giao diện trò chơi trên màn hình điện thoại của cô.

Tô Thiên Tầm sợ tới độ phải vỗ ngực cho nhuận khí: "Anh làm gì mà chẳng phát ra chút âm thanh nào thế, dọa tôi sợ chết đi được."

Khiêm Chuẩn vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của cô, một lúc sau mới nói: "Em thích chơi cái này sao?"

Tô Thiên Tầm liếc nhìn tiêu đề "game over" trên màn hình, gật đầu: "Ừm."

Sắc mặt Khiêm Chuẩn có chút vi diệu, lúc nãy khi cô chơi game, hình như anh nghe một chất giọng vô cùng quen thuộc. Nếu anh đoán không lầm, chính là Đường An Hòa.

"Đường An Hòa chơi chung với em sao?"

Tô Thiên Tầm đứng dậy, cầm điện thoại lên rồi đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Phải."

"Đúng rồi, tôi tới đưa áo cho anh, áo cũng đưa tới nơi rồi, tôi về trước đây."

Trong lòng cô còn đang bận tâm đến mấy lời lúc này của bà Khiêm, không kiềm được mà trút giận lên người Khiêm Chuẩn. Cố gắng đè nén cảm xúc tiêu cực trong lòng chưa bao giờ là việc dễ dàng. Cảm xúc lên men càng lâu càng dễ bùng nổ, chỉ cần nghe giọng cô là biết ngay.

“Sớm vậy sao?” Khiêm Chuẩn vừa thấy cô định đi liền vội vàng níu kéo.

Tô Thiên Tầm khịt mũi một cái, cô sợ mình mà ở lại lâu hơn chút nữa chắc chắn sẽ làm hỏng chuyện tốt của anh.

Khiêm Chuẩn nhận ra hình như Tô Thiên Tầm đang khó chịu.

Đột nhiên anh nhớ đến cấu trúc của căn biệt thự này, căn phòng này được ngăn cách bởi một tấm kính một chiều cỡ lớn. Nếu đứng trong căn phòng này, đương nhiên có thể nhìn và nghe thấy những chuyện xảy ra bên ngoài, người ở bên ngoài chắc chắn sẽ không phát hiện ra có người đang nghe lén.

Anh không biết Tô Thiên Tầm đã nghe bao nhiêu.

“Vừa rồi…”

“Vừa rồi?” Tô Thiên Tầm nói thẳng, thậm chí còn không cho anh cơ

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp