Ánh Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 35


9 tháng

trướctiếp

Đêm khuya sương mù dày đặc, trong căn phòng màu trắng lộ ra mấy phần lạnh lẽo.

Trong phòng Lục Thầm Chi, nhiệt độ của điều hoà đã được tăng lên, âm thanh bàn phím lách cách kèm theo tiếng ào ào của dòng nước nghe khá vui tai.

"Phía sau khu vực thả dù có một người! Tôi đi đây! A a tôi ngã rồi tôi ngã rồi, kéo tôi, kéo tôi với! Tôi ngủm rồi!"

Tiếng nam sinh gào lên khàn cả giọng trong trong tai nghe ầm ĩ, Lục Thầm Chi không thể chịu đựng được nữa, để tai nghe ra xa: "Im lặng chút đi."

Lục Thầm Chi điều khiển nhân vật nấp ở phía sau một cái cây, nhắm ống ngắm 3x trúng hướng vào bãi cỏ bên cạnh thả dù.

Mũ sắt màu đen hơi lộ ra, Lục Thầm Chi nhấp chuột.

Nửa giây sau trang chợt đứng yên, hiện lên dòng chữ "Đại cát đại lợi, tối nay ăn gà".

"66666 anh Thầm của chúng ta vẫn là người đỉnh nhất!" Giọng nói nịnh nọt của Trương Hiểu Vũ vang lên, nhưng trong giọng nói có chút nghi hoặc: "Không đúng nha anh Thầm, không phải cậu nói buổi tối có việc sao? Đã bảy giờ rồi, sao vẫn chưa đi?"

Lục Thầm Chi dựa lưng vào ghế: "Bây giờ không có việc rồi."

"Cái gì gọi là không có việc? Không lẽ là anh hẹn hò với người đẹp nào sau đó bị cho leo cây hả?"

Lưu Diệu cười cười trêu chọc.

Lục Thầm Chi không thèm để ý, bắt đầu trò chơi.

Vào trò chơi, Lưu Diệu cũng chỉ có thể ngậm miệng nói: "Anh Thầm, bị leo cây cũng không sao đâu, người phụ nữ xấu xa đó thì tính là gì, vẫn là anh em chúng ta đáng tin cậy phải không?"

Lục Thầm Chi hơi bực bội: "Sao không thấy cậu nói nhiều như vậy lúc cầu xin tôi dẫn cậu theo?"

Lưu Diệu đuối lý, không nói nữa.

Đột nhiên, một giọng nữ quyến rũ vang lên: "Ba người các anh là một đội sao?"

Trương Hiểu Vũ lập tức chủ động nói: "Đúng vậy đúng vậy, không ngờ lại được kết duyên cùng em gái, xin chào em gái nhé."

Cô gái có chút ngượng ngùng: "Vậy các anh đều phải bảo vệ em nhé? Em chơi được có chút món thôi."

"Nhất định nhất định rồi, em gái muốn gì cứ nói!"

Trương Hiểu Vũ trở lên phấn khích.

Lục Thầm Chi đánh dấu một điểm: "Nhảy ở đây, đừng nhặt đồ, lái xe đến một điểm khác."

"Nhưng ở đây trông nguy hiểm quá." Giọng cô gái có chút ngập ngừng: "Em sợ lắm ó!"

Lục Thầm Chi nhảy dù xuống điểm mục tiêu, lười mở miệng.

Trong phút chốc, trong giọng nói có mấy phần ngượng ngùng.

Vài giây sau, Trương Hiểu Vũ phá vỡ sự ngượng ngùng: "Đừng sợ đừng sợ, anh nhất định sẽ bảo vệ em."

Cô gái cười ngượng: "Vậy cảm ơn anh trai nha."

Sau khi bốn người nhảy dù, vô cùng thuận lợi tìm được xe lái vào trong thành phố.

Mất mấy giây nhặt đồ tiếp tế, xung quanh liền vang lên một tiếng súng.

Lục Thầm Chi ngáp một cái: "Tôi đi thu dọn hiện trường."

"Được được, anh Thầm đúng là người tốt!"

Lưu Diệu nịnh bợ.

"Anh ơi, anh có muốn lấy đạn và hộp sơ cứu không? Ở đây em có rất nhiều, còn có cả súng bắn tỉa nữa." Cô gái lại chủ động đề nghị: "Hay là em đi cùng anh nhé?"

Lục Thầm Chi có chút khó chịu, trực tiếp tắt mic, vác súng đi.

Lại một khoảng trầm lặng, cuối cùng cô gái cũng không chịu nổi nữa, hỏi

Trương Hiểu vũ: "Em có làm sai chỗ nào sao? Tại sao anh ấy dường như thấy em rất phiền?"

Trương Hiểu Vũ thở dài: "Cậu ấy không phải thấy em phiền, cậu ấy thấy phiền bởi những người khác ngoài cậu ấy."

Cô gái: "..."

Cô gái nói nhỏ: "Con trai như anh ta, chắc chắn sẽ không tìm được bạn gái."

Lưu Diệu cười nói: "Em nói đúng rồi đấy, hôm nay cậu ấy còn bị cho leo cây."

Lục Thầm Chi không kìm được phát ra âm thanh "chậc", chăm chú nhìn màn hình máy tính, nhanh chóng quét qua người lái xe trong xe, lại bổ sung mìn.

Sau khi góc bên máy tính hiện ra thông báo đã giết người của anh, Lục

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp