Ánh Trăng Vì Tôi Mà Đến

Chương 11


10 tháng

trướctiếp

Trong văn phòng, vẻ mặt cô giáo nghiêm khắc nhìn chằm chằm Hứa Linh và Lục Thầm Chi.

Giọng nói của cô hơi gay gắt: "Bao nhiêu tuổi rồi, sắp học lớp 12 rồi còn cười đùa trêu chọc nhau, chơi chưa đủ còn muốn đến văn phòng làm loạn!"

Cô giáo này biết khá rõ về Hứa Linh và Lục Thầm Chi, dù sao thì một người là kẻ nổi tiếng chuyên gây chuyện, còn người kia lại là học sinh giỏi với thành tích đứng đầu.

Lục Thầm Chi dời ánh mắt đi.

Hứa Linh ngoan ngoãn cúi đầu, bộ dạng trông rất tủi thân.

Giáo viên đập bàn quát to: "Đặc biệt là em đó Hứa Linh, cô thấy chủ nhiệm lớp em không thể quản em được nữa, đúng không!"

Hứa Linh ngước mắt lên nhìn cô, nhỏ giọng nói: "Chính cậu ấy uy hiếp em mà!"

Giáo viên liếc mắt nhìn Lục Thầm Chi, giọng nói càng sắc bén: "Còn ngụy biện! Một người có thành tích đứng đầu như Lục Thầm Chi lại đi uy hiếp em? Cô thấy em mới là người uy hiếp em ấy!"

Hứa Linh càng oan ức: "Nhưng em chỉ là một cô bé cao 160cm, em có thể làm gì cậu ấy chứ!"

Giáo viên: "..."

Lục Thầm Chi quay đầu, không nhịn được bật cười.

Giáo viên nhìn kỹ sự chênh lệch chiều cao giữa hai người, sau đó ho khan: "Cô còn phải sửa bài thi, không tốn thời gian với em nữa, các em tranh thủ làm gì thì làm đi, đừng chạy quanh tòa nhà văn phòng làm ồn nữa."

Hứa Linh thở hổn hển đi ra khỏi văn phòng, định đóng sầm cửa lại để xả giận nhưng mấy giây cuối cùng vẫn nắm chặt tay nắm cửa, nhẹ nhàng đóng cửa lại một cách cẩn thận.

Lục Thầm Chi thong thả đi trước.

Hứa Linh lẩm bẩm: "Rõ ràng là cậu uy hiếp tớ mà, tức chết mất!"

Phản ứng của Lục Thầm Chi rất hờ hững: "Ồ."

Hứa Linh càng tức giận, chậm rì rì đuổi theo, hai tay chống nạnh nói: "Thái độ của cậu là ý gì vậy! Rõ ràng tớ nắm trong tay điểm yếu của cậu, cậu phải tôn trọng tớ chút chứ!"

Lục Thầm Chi khoanh tay nhìn cô, bộ dạng rất ung dung: "Cậu nghĩ có ai tin cậu không?"

Hứa Linh: "..."

Hình như là vậy.

Đầu óc Hứa Linh quay cuồng trong vài giây, sau đó cô bắt đầu cẩn thận suy nghĩ logic hơn: "Nếu lời tớ nói không có ai tin thì vừa nãy cậu còn uy hiếp tớ làm gì? Vậy có nghĩa những gì tớ biết là mối nguy với cậu, cho nên cậu mới gấp rút muốn tớ phải im lặng!"

"Không phải."

Giọng nói của Lục Thầm Chi hơi lười biếng, đôi mắt đen láy bình tĩnh: "Chỉ dọa cậu mà thôi."

Hứa Linh: "..."

Cô giơ nắm đấm và đấm mạnh vào cánh tay Lục Thầm Chi.

Lục Thầm Chi nghiêng người né tránh, anh nhướng mày, vẻ mặt nghiêm túc: "Cậu cứ như vậy nữa tớ báo giáo viên đấy, tố cáo một học sinh thể thao lực lưỡng đã đấm một quyền vào một học sinh giỏi, ngoan ngoãn."

Học sinh thể thao lực lưỡng, Hứa Linh: "..."

Lục Thầm Chi thong thả rời đi, để lại một mình Hứa Linh ủ rũ buồn bực.

"Brừm —"

Chuông điện thoại di động reo lên không đúng lúc.

"Alo, có chuyện gì mau nói đi!"

Tâm trạng Hứa Linh u ám, cô bắt máy.

"Hứa Linh, tạm thời tớ có việc, hôm nay không thể tập luyện với cậu được, trước hết cậu —"

"Tổ Bất Trung Chi! Bảng điểm cũ này của con có từ khi nào!"

"Tút tút tút —"

Trong điện thoại chỉ còn lại tiếng "tút" báo bận.

Mỗi học sinh đều có một bảng điểm không muốn cho ai biết, bảng điểm của Tổ Bất Trung Ch

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp