Lén Nếm Thử Quả Vải

CHƯƠNG 43: MUỐN NẾM THỬ (43)


9 tháng

trướctiếp

Cố Cảnh Sâm chở Lật Chi về chỗ anh đang ở.

Khi đến cửa, cả người Lật Chi đều dán lên phía sau lưng của anh. Có vẻ như đã ngủ say.

Cố Cảnh Sâm cởi ống tay áo khoác đang cột chặt họ lại với nhau. Sau khi xuống xe, anh gỡ nón bảo hiểm cho Lật Chi và bế ngang cô lên…

Sau khi vào cửa, anh bế cô đi thẳng lên trên tầng hai. Đẩy cửa phòng ngủ của mình ra, đặt Lật Chi đang ngủ rất mê say lên giường của anh.

Cổ Mục vẫn luôn đi theo phía sau Cố Cảnh Sâm kể từ khi anh bước vào nhà. Khi nhìn thấy Lật Chi đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại, chó lớn nhấc chân tính trèo lên thì bị Cố Cảnh Sâm dùng tay đẩy ra, thấp giọng nói: “Con đừng có quấy rối.”

Cổ Mục hơi ủy khuất mà đi quanh giường hai vòng. Sau đó, nó bị Cố Cảnh Sâm đuổi ra và nhốt ở bên ngoài phòng ngủ.

Anh ngồi ở bên mép giường, hạ tầm mắt xuống nhìn chăm chú Lật Chi đang ngủ say nằm ở trên giường. Anh chậm rãi duỗi tay, vén vài sợi tóc dính trên mặt của cô.

Cố Cảnh Sâm nghĩ cảnh anh đưa cô tới dưới lầu, cởi nón bảo hiểm cho cô, gương mặt cô toàn là nước mắt khiến trái tim anh đau nhói. 

Cô nói cô muốn về nhà.

Nhưng cô lại nói cô không có nhà.

Cố Cảnh Sâm đặt tay trên đỉnh đầu của cô, xoa rất nhẹ. Anh chợt hạ giọng nói với cô: “Để anh cho em.”

Sau khi Thích Nguyệt về đến nhà thì mới phát hiện ra Lật Chi cũng không có về nhà.

Mặc dù biết rằng có Cố Cảnh Sâm ở đó, Lật Lật sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng Thích Nguyệt vẫn gọi điện cho Cố Cảnh Sâm hỏi thăm tình hình của Lật Chi.

Anh vẫn luôn ngồi ở mép giường. Cố Cảnh Sâm thấy điện thoại rung lên, lấy điện thoại ra thì thấy Thích Nguyệt đang gọi đến. Sau đó, anh cầm điện thoại bước ra ngoài phòng ngủ, đứng ở phía sau cửa bắt máy.

“Cố tổng, Lật Lật hiện hiện giờ đang ở đâu?” Thích Nguyệt hỏi.

Giọng điệu của Cố Cảnh Sâm tự nhiên và thong dong: “Nhà tôi.”

“Cô ấy không nhớ mật khẩu nhà hai người, nhập sai tận năm lần nên tôi chở cô ấy về nhà tôi trước. Giờ thì ngủ rối.”

Thích Nguyệt tin người như Cố Cảnh Sâm. Hơn nữa cô chắc chắn rằng Cố Cảnh Sâm tuyệt đối sẽ không nhân lúc cháy nhà này mà lợi dụng người khác…

Anh cẩn thận với Lật Chi như thế nào, Thích Nguyệt đã sớm nhìn thấy.

Nghe được Cố Cảnh Sâm nói như vậy, Thích Nguyệt nói: “Được, vậy để Lật Lật ở chỗ của anh một đêm vậy.”

“Ừ.”

Lật Chi rơi vào một giấc mơ lớn.

Trong mộng, cô như là trở về thời trung học. Cô và Cố Cảnh Sâm lái xe máy lưu lại dấu vết trên đường phố lớn nhỏ của Đế Đô.

Nhưng nó có vẻ khác với khoảng thời gian cô đi học trên trường.

Bởi vì thời tiết trong giấc mơ giống như sắp vào mùa hè, bọn họ chỉ mặc những bộ quần áo mỏng và nhẹ.

Mà hơn nữa, trong mơ, anh ôm cô.

Những thứ khác cô đều không nhớ rõ, ấn tượng rất mơ hồ. Chỉ có duy nhất cảnh anh dang hai tay ra với cô, giọng điệu ôn nhu nói: “Lại đây, anh hàu ôm một cái.” Hình ảnh này cô nhớ rất rõ ràng. <

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp