Lén Nếm Thử Quả Vải

CHƯƠNG 24: MUỐN NẾM THỬ (24)


10 tháng

trướctiếp

Tay cầm điện thoại của Lật Chi không ngừng run rẩy.

Tôi gọi anh… Dậy???

Anh thực sự sẽ không nổi giận với tôi chứ qwq.

Tuy rằng trong lòng rất thấp thỏm, nhưng Lật Chi cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể căng da đầu ngoan ngoãn đồng ý: Được, vậy sáu giờ tôi gọi điện thoại nhé.

C Cảnh Sâm:m.

Cuối cùng cũng nói chuyện xong, Lật Chi ném điện thoại xuống giường bắt đầu thu dọn hành lý.

Nhưng… Đi mấy ngày?

Lật Chi nhận ra rằng cô thậm chí còn không biết rằng cô sẽ đi công tác với anh bao nhiêu ngày.

Nhưng nghĩ đến giọng điệu có thể nổi giận bất cứ lúc nào của anh, Lật Chi thức thời không hỏi lại Cố Cảnh Sâm.

Chủ yếu vẫn là không có dũng khí.

Lật Chi dựa vào cảm giác của cô mà thu dọn hai bộ quần áo, thu dọn một số mỹ phẩm cần thiết và những thứ khác, đặt chiếc vali đã đóng gói bên cạnh, sau đó bò lên trên giường, đặt đồng hồ báo thức rồi đắp chăn đi ngủ.

Sáng hôm sau, Lật Chi bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Thời gian hiển thị 05:58.

Lật Chi bàng hoàng ngồi dậy, dụi mắt, thả lỏng đầu óc một lúc.

Rõ ràng không cảm thấy thời gian đang trôi, hai phút liền như vậy cô chỉ để giết thời gian.

Lật Chi ngáp một cái, mơ hồ mở mắt, tìm số điện thoại của Cố Cảnh Sâm, bấm gọi.

Sau vài hồi chuông, điện thoại không bị cúp mà là bắt máy.

Dường như người đàn ông bị đánh thức từ trong giấc ngủ, kết nối xong cũng không lập tức nói chuyện, mà là thở nặng nề, hơi thở dày đặc, lười biếng.

Lật Chi nín thở trong giây lát.

Lỗ tai cũng lập tức nóng lên, nhất thời nhuốm đỏ.

Cô không nhịn được giơ tay lên, dời điện thoại ra xa một chút, xoa xoa lỗ tai ngứa ngáy.

Đầu óc vốn còn đang mê man của anh trong nháy mắt cũng tỉnh không ít.

Lật Chi lên tiếng, giọng hơi khàn, nhưng so với bình thường mềm mại hơn, mềm mại ngọt ngào gọi anh: “Sếp, sáu giờ rồi.”

Cố Cảnh Sâm dường như đã trở mình, bởi vì Lật Chi nghe thấy tiếng vải cọ xát rất nhỏ.

Ngay lập tức, giọng anh uể oải vang lên, như đang nhắc nhở cô: “Không phải giờ làm việc.”

Lật Chi vội vàng đổi lời: “Học trưởng, đến giờ dậy rồi.”

Những từ nhẹ nhàng có sức hấp dẫn đặc biệt.

Lúc này, Cố Cảnh Sâm mới hài lòng.

Nằm ở trên giường, anh chậm rãi mở mắt ra, giọng hơi khàn khàn trả lời: “Ừm.”

Hai tay chống sau lưng ngồi dậy, lời nói lung tung, mang theo sự lười biếng khi vừa mới tỉnh  dậy: “Ở nhà chờ Dương Phong tới đón.”

Lật Chi nghe lời gật đầu: “Được.”

Sau khi gật đầu, cô mới ý thức đây là một cuộc điện thoại, anh căn bản không nhìn thấy nên không cần phải quy tắc gật đầu như vậy.

Sau khi cúp điện thoại, Lật Chi xuống giường rửa mặt, trang điểm.

Một lúc sau, Dương Phong lái xe đưa Lật Chi và Cố Cảnh Sâm đến sân bay.

Lúc lấy hành lý, Lật Chi vẫn không nhịn được, nhỏ giọng hỏi Dương Phong một câu: “Lần này trợ lý Dương sao không đi cùng sếp?"

Tại sao cô lại đột nhiên trở thành người đi công tác với anh?

Dương Phong mỉm cười, nhỏ giọng trả lời Lật Chi: “Trên đầu tôi còn có việc khác không đi được”

Thảo nào.

Thì ra cô chỉ là người thay thế.

Lật Chi ngoan ngoãn đi theo Cố Cảnh Sâm vào sân bay.

Đi qua kiểm tra an ninh, lên máy bay.

Đó cũng là lúc Cố Cảnh Sâm mới biết được Lật Chi đã đặt hai khoang khác nhau.

Mặc dù đây là một thao tác hết sức bình thường, tuy rằng trước đây đều làm như vậy nhưng anh vẫn cảm thấy không thoải mái.

Cảm giác khó chịu này kéo dài từ khi anh xuống máy bay cho đến lúc về đến khách sạn.

Cuối cùng, Cố Cảnh Sâm đã bùng nổ khi ở trong căn h�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp