[Trung Khuyển] Chết Dưới Quang Minh Thảo

Chương 11


10 tháng

trướctiếp

Chớm xuân.

Mùa đông vừa đi qua, tiết trời vẫn còn vương chút lạnh. Sáng sớm, hầu như tất cả đệ tử đều vùi vào trong chăn ngủ say, riêng Mộc Thanh Vân lại xốc mình dậy từ trong chăn ấm, đối mặt với giá lạnh, xách kiếm định luyện võ, chẳng trách hắn ở trong miệng các đệ tử liên tục mấy năm đạt được danh hiệu "Đệ tử chăm chỉ nhất phái Huyền Phố". Hắn cứ nghĩ mình là người thức dậy sớm nhất, lại không ngờ mới đi được một đoạn đã nghe thấy tiếng roi mơ hồ truyền tới.

Âm thanh truyền ra từ sân của đệ tử Mộc Bình, mà đệ tử trong viện cũng chỉ có một. Mộc Thanh Vân vốn định xoay người rời đi, chần chờ một lát thế nào lại đi tới.

Thời tiết còn rất lạnh, đệ tử duy nhất trong viện Mộc Bình Mộc Thanh Phong lại đang trần truồng quỳ trên mặt đất. Nhưng điều mà ai nhìn vào cũng thấy, cái hắn đang chịu hiện tại nhất định không phải là giá lạnh. Mộc Thanh Vân trốn ở ngoài viện vụng trộm nhìn, chỉ thấy chưởng môn phái Huyền Phố Mộc Kim đang vung roi, đứng ở phía sau Mộc Thanh Phong, không chút lưu tình quất vào bờ mông trần trụi của hắn, mỗi một roi đều có thể tạo một vết thương dữ tợn, khiến người ta nhìn mà giật mình. Mộc Thanh Phong năm nay mười lăm tuổi, vóc dáng không tính là thấp, nhưng thân hình vẫn luôn gầy gò. Hắn đang đè nén tiếng kêu rên rỉ, hai tay nắm chặt, cơ bắp toàn thân căng thẳng, run rẩy chịu trận roi liên tục rơi xuống như lá rụng mùa thu của Mộc Kim, hiển nhiên là đang chịu thống khổ thật lớn, ở dưới thân hình cao lớn của Mộc Kim trông vô cùng đáng thương.

Mộc Thanh Vân thấy vậy, trong lòng có chút nghẹn ngào, trầm mặc trong chốc lát, hắn xoay người rời đi.

Người đáng thương tất có chỗ đáng hận. Hắn ta nói với chính mình như vậy.

Từ sau chuyện năm năm trước, thi thoảng Mộc Kim sẽ đánh Mộc Thanh Phong một lần như vậy, tần suất không tính là cao, nhưng lần nào ra tay cũng cực nặng. Đối với việc này, trong môn phái chẳng ai ra mặt ngăn cản, thứ nhất là Mộc Kim vẫn giữ được chừng mực, động thủ chỉ tổn thương mông chân không tổn thương đến lục phủ ngũ tạng, chỉ tổn thương đến da thịt không tổn thương gân cốt, đau là đau thật nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng. Thứ hai là thanh danh của Mộc Thanh Phong thật sự không tốt, tuổi còn nhỏ đã làm sát thủ, giết người không phân thiện ác, ở trong mắt mọi người, hắn quả thật không đáng được đau lòng. Thứ ba, cũng là bởi vì, Mộc Kim có đủ lý do để hận Mộc Thanh Phong.

Trong quá khứ, chưởng môn phái Côn Luân Huyền Phố Mộc Kim và phu nhân đã tạo thành một giai thoại nghĩa nặng tình thâm khắp chốn võ lâm. Nhưng mà, điều khiến người ta đau lòng chính là, vị phu nhân được Mộc Kim nâng niu trong lòng lại là hồng nhan bạc mệnh, bởi vì khó sinh mà tuổi còn trẻ liền rời bỏ nhân thế, chỉ để lại cho Mộc Kim một đứa con trai.

Trước khi đi, nàng nắm tay chưởng môn Mộc Kim, đặt tên cho đứa nhỏ là "Mộc Tung", sau đó bi thương muốn ông cam đoan, cam đoan ông có thể đối xử tốt với đứa nhỏ này. Mà Mộc Kim quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của thê tử, thề nguyền cả đời không cưới vợ nữa, toàn tâm toàn ý dạy dỗ nhi tử.

Phái Côn Luân Huyền Phố không có trẻ con, Mộc Kim lo lắng nhi tử của mình  sẽ quá cô đơn, nên sau đó đã nhận nuôi hai đứa bé bị vứt bỏ, lần lượt đặt tên là "Mộc Thanh Vân" và "Mộc Tình". (Mầm nhỏ xinh xinh x T Y T)

Phu nhân đặt tên cho đứa nhỏ là "Tung",  lấy ý tứ "phóng túng" như vậy mang theo cưng chiều, nhưng mà Mộc Kim lại không cưng chiều phóng túng nhi tử như vậy, ngược lại là dạy dỗ theo khuôn phép. Bởi vậy, Mộc Tung trở thành một người hiểu chuyện có lễ độ. Từ khi có thể đi bộ, Mộc Tung chính là nhân vật người gặp người mê trong cửa, thông

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp