Năm Tháng Của Các Nàng

CHƯƠNG 60: LEO NÚI


9 tháng

trướctiếp

Không biết có phải do lễ hội hay không mà sức khỏe của ông nội Hà đã tốt lên rất nhiều, vì vậy cha Hà cũng quyết định trở về Thân Thành.

Hà Du nhân cơ hội nói rằng muốn đi chơi cùng bạn bè nên tự bắt tàu cao tốc trở về, cha mẹ cô cũng không nghĩ nhiều về điều đó.

Chỉ có Hà Hoan mang vẻ mặt đầy ý tứ: “Ồ, chị không ôn tập sao?”

Hà Du buông lỏng hai tay nói: “Cũng nên thư giãn một chút.”

“Được, vậy em cũng đi tìm Dương Tranh đây, không thể cứ ở nhà làm phiền cha mẹ được.”

Trước khi đi, ông nội Hà rất ít khi thấy nắm chặt tay hai chị em lưu luyến mãi và căn dặn các cô ra ngoài chơi phải chú ý ăn toàn, phải học tập chăm chỉ.

Sau khi căn dặn một lúc lâu, cuối cùng ông cũng để hai cô cháu gái của mình đi.

Hà Hoan không khỏi lẩm bẩm: “A, ông nội hôm nay tại sao lại nói nhiều như vậy...”

“Lớn tuổi hầu như đều như vậy.” Hà Du cười bất đắc dĩ, ra hiệu nhắc nhở em gái nói nhỏ lại nếu không cha sẽ nghe được.

Hà Hoan nhún vai, hỏi: “Thôi bỏ đi, dù sao chúng ta vẫn có thể ra ngoài chơi, mà chị đi chơi mấy ngày vậy?”

“Chắc là hai ba ngày, leo núi xong chị sẽ về.”

“Được được, đi chơi thôi. Trùng hợp, em cũng đi chơi ba ngày.”

Cha Hà không nói một lời, tiễn hai chị em ở nhà ga. Trước khi xuống xe, chỉ có mẹ không kiềm được hỏi han vài câu. Hai người vui vẻ thoải mái, nhanh chóng tìm cửa soát vé của mình rồi lên tàu.

Vì những người còn lại đến từ mọi miền đất nước nên không thể mãi đi cùng một chuyến tàu. Sau khi xuống xe, người đầu tiên Hà Du nhìn thấy là Lục Nam Giai đang đợi ở lối ra. Cô thật sự rất ngạc nhiên!

“Đến sớm như vậy sao?” Hà Du đã chọn chuyến tàu cao tốc sớm hơn, hẳn là Lục Nam Giai còn đến sớm hơn giờ hẹn rất nhiều.

Lục Nam Giai cười nhẹ một tiếng: “Dậy sớm.”

Hà Du đương nhiên không truy hỏi đến cùng, kéo lấy cánh tay cô và hỏi: “Đã ăn sáng chưa? Chúng ta kiếm gì đó ăn trước nhé?”

“OK!”

Lục Nam Giai nhìn Hà Du đầy cưng chiều làm cho cô có chút xấu hổ. Thấy vậy, Hà Duliền nhìn chằm chằm lại.

Hai người đối mặt một hồi đến cuối cùng vẫn là Lục Nam Giai không nhịn được, cười hỏi: “Em cứ nhìn tôi, rốt cuộc là nhìn cái gì vậy?”

“Đã một năm rồi mà chị vẫn không có mập thêm chút nào!” Hà Du nhéo mặt mình một cái, giả vờ đau lòng: “Em đã béo lên không ít rồi...”

Lục Nam Giai an ủi cô: “Đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp