Năm Tháng Của Các Nàng

CHƯƠNG 59: THÊM MỘT NĂM


9 tháng

trướctiếp

Thời gian trôi qua càng lúc càng nhanh, áp lực cũng càng ngày càng lớn. Cơ hội duy nhất để thả lỏng mỗi ngày chính là trước khi ngủ gọi điện thoại cho Lục Nam Giai vài phút để nghe giọng nói của cô ấy.

Vu Giai Nghiên nói rằng cô có thể gọi video rồi tự học với người yêu, coi như là đang ở cạnh nhau nhưng thứ nhất là do Hà Du thấy xấu hổ, thứ hai cũng cảm thấy làm vậy thì bản thân sẽ phân tâm nên không làm như thế.

Rất nhanh đã tới tháng mười hai rồi ngay sau đó tháng mười hai cũng kết thúc. Hà Du và Triệu Thư Tú lại vội vàng ứng phó với kỳ thi cuối kì, cuối cùng cũng có một dịp để nghỉ ngơi.

"Ôi… mấy tháng nay thật sự mệt muốn chết luôn rồi. Giống như đi đánh trận vậy, hoàn toàn không có cơ hội để nghỉ ngơi." Hà Du thong dong dạo bước dưới ký túc xá, trong điện thoại di động truyền đến giọng nói dịu dàng của Lục Nam Giai.

"Vậy kỳ nghỉ này có thể thả lỏng một chút rồi."

Hà Du có chút bất đắc dĩ: "Em còn phải chuẩn bị thi lại…"

"Ồ? Rất tự tin cơ mà!" Lục Nam Giai cười một tiếng, giọng nói trở nên nhạt hơn: "Vậy ôn tập cho tốt nhé."

Hà Du cảm thấy cô có chút không vui nên vội vàng hỏi: "Bạn cùng phòng của em rủ em đi leo núi Hoàng Sơn, chị có muốn đi không?"

Lục Nam Giai khôi phục lại giọng điệu, cười hỏi cô: "Em còn muốn đưa cả người nhà đi sao?"

拖家带口: Vướng bận gia đình; gánh nặng gia đình; bìu ríu vợ con; ràng buộc họ hàng

"Lúc trước mọi người đã nói em có thể dẫn chị đi cùng… Chị cũng không phải là chưa từng gặp bọn họ mà." Hà Du thở ra một luồng khí trắng, ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ phòng ngủ vẫn còn đang sáng đèn, thỉnh thoảng còn có thể thấy bóng người nhanh chóng lướt qua.

Nghĩ đến việc nửa năm nữa sẽ tốt nghiệp, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút buồn bã.

"Thời gian trôi qua nhanh thật."

Trở lại phòng ngủ, ba người bạn cùng phòng biết được Hà Du và Lục Nam Giai sẽ nhập bọn cùng đi leo núi Hoàng Sơn thì rất vui.

"Tốt quá đi, mấy ngày nữa Lưu Ngạn lại phải đi học rồi nên việc về đây là điều không thể được." Vu Giai Nghiên làm bộ oán giận.

Triệu Thư Tú liếc mắt: "Ai ya, nửa năm nữa là cậu có thể đi tìm anh ấy, ngày nào cũng dính lấy nhau cho xem."

"Cậu không phải trêu mình! Ngộ nhỡ không xin được việc thì sao!"

Hai người cười đùa một lúc thì Vu Giai Nghiên nói: "Sắp tốt nghiệp rồi, đến lúc đó chúng ta mỗi người một nơi rồi."

Cả phòng bỗng nhiên rơi vào khoảng lặng buồn bã.

Một lúc lâu sau, Hà Du an ủi mọi người: "Một chuyến bay chỉ mất có mười mấy tiếng, muốn gặp là có thể gặp mà."

"Ha ha, đây chính là phát biểu của phú bà!"

Giang Ngưng vỗ vỗ vào Vu Giai Nghiên, nói: "Ba người bọn mình đều ở trong nước, hay là cậu bay về gặp bọn mình thì thỏa đáng hơn đấy."

Bốn người cười đùa một lúc nữa thì tắt đèn.

Sau khi trở lại Thân Thành, sau nửa năm thì cha Hà cũng hạ thấp cái tôi xuống, tới hỏi Hà Du thi như thế nào nhưng Hà Du vẫn hy vọng cha đừng hỏi, chỉ tăng thêm áp lực cho cô mà thôi.

Lục Nam Giai nghe cô nói như vậy thì cười rộ lên: "Đây là chuyện tốt mà, chứng tỏ ông ấy cũng không phản đối em nữa."

Hà Du bĩu môi nói: "Nói không chừng trong lòng ông ấy còn đang cầu nguyện cho em thi không đỗ nhỉ?"

"Đừng nghĩ về ba em như thế." Lục Nam Giai m�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp