Năm Tháng Của Các Nàng

CHƯƠNG 5 : TÂM TRÍ


10 tháng

trướctiếp

Mấy ngày lễ tết này, Lục Nam Giai ở nhà cũng không được thoải mái. Vô đã hai bảy tuổi rồi nên việc bị giục kết hôn là việc không thể tránh khỏi. Cô bảy dì tám không ngừng hỏi han cô.

Hôm nay mẹ Lục bắt cô đi gặp cháu trai của chú. Cậu ta khá ngây thơ, tính cách thật ra cũng không tệ.

Dù ai cũng biết buổi gặp mặt không khác gì một buổi xem mắt, nhưng họ cũng cố ý không đề cập đến bất kì thông tin nào về buổi gặp mặt này.

Chắc là cậu ta cũng bị ép buộc đi.

Sau bữa tối, hai người bị cha mẹ ép ra ngoài đi dạo. Cả đường đi hai người không giao tiếp gì với nhau, khoảng cách giữa hai người có thể thoải mải chèn thêm một người nữa vào được.

Để che giấu sự xấu hổ, Lục Nam Giai giả vờ như đang xem điện thoại di động.

“Cái đó… thật ra tôi có người mình thích rồi.” Đối phương đột nhiên mở miệng doạ Lục Nam Giai giật mình.

Trong lúc nhất thời cô không biết phải trả lời thế nào, đành phải nói qua loa một câu: “Rất tốt.”

Người đàn ông ban ngày vẫn cúi đầu không nhìn Lục Nam Giai, giờ phút này này lại hết sức nghiêm túc nhìn chằm chằm Lục Nam Giai: “Tuy rằng tôi còn chưa theo đuổi được cô ấy, nhưng tôi sẽ không kết hôn với người khác. Cho nên, xin lỗi… đã lãng phí thời gian của cô.”

Lục Nam Giai thở phào nhẹ nhõm: “Không cần xin lỗi, thật ra tạm thời tôi cũng không có ý định kết hôn, hôm nay hai chúng ta đều bị ép tới mà, phải không?”

“Tôi vẫn phải xin lỗi, tôi không nghĩ tới hôm nay bố mẹ tôi lại… Trách tôi không nói cho họ biết tôi đã có người mình thích.”

‘Thật tuyệt.’ Lục Nam Giai nghĩ.

“Không có việc gì, coi như lễ tết  đi thăm họ hàng như bình thường đi.” Cô an ủi cậu ta vài câu, nỗi lo trong lòng cũng được gỡ bỏ. ‘Thật tốt khi không gặp phải đối tượng xem mắt khó chơi.’

Sau khi hai người đi bộ trở về, đối phương nói rõ với mọi người chuyện cậu ts đã có người mình thích, tin tức này làm cả nhà xôn xao. Ngoại trừ hai người thì những người khác đều tiếc không thể thành đôi được.

Trên đường về nhà, mẹ Lục không ngừng trách dì nhỏ không tìm hiểu kĩ tình hình của con trai mình làm cả hai bên lãng phí cả thời gian lẫn tình cảm. Ba Lục vừa lái xe, vừa thúc giục Lục Nam Giai chủ động một chút.

Lục Nam Giai tuỳ ý ứng phó vài câu rồi ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ. Trải nghiệm đêm nay làm cho cô nhớ tới hai năm trước, một nam sinh cũng từng ở trước mặt cô thừa nhận mình có tình cảm với nữ sinh khác.

Cấp ba Thân Nam lớp 11 chia thành hai ban là ban nghệ thuật và ban khoa học. Hà Du được phân vào lớp 11-1, lớp trọng điểm của khoa học tự nhiên. Tuy rằng đã phân ban nhưng bởi vì vẫn phải thi cho nên Lục Nam Giai vẫn dạy cô lịch sử.

Ở cấp ba, việc luôn có các cặp đôi là việc bình thường. Nhưng chỉ cần không ảnh hưởng đến việc học tập, Lục Nam Giai không phải là giáo viên chủ nhiệm cũng sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua.

Lúc đó cô và Hà Du rất thân thiết, dù sao thì làm gì có giáo viên nào lại không yêu thích học sinh giỏi cơ chứ, huống chi Hà Du không hề che giấu sự kính trọng với cô.

Vì vậy, sự chú ý của cô đối với Hà Du tự nhiên cũng sẽ nhiều hơn một chút.

Ngày đó cô không có tiết của lớp một. Lúc trực ban tự học buổi tối đi ngang qua cửa sổ lớp một, cô cố ý liếc mắt nhìn vị trí của Hà Du một cái.

Hà Du một tay vịn trán tính đề toán, trên người thì lại khoác một chiếc áo đồng phục học sinh nhìn qua đã thấy không vừa người.

Mùa thu Thân Thành* luôn có sự kết hợp giữa mùa hè và mùa đông, ban ngày nhiệt độ cao, rất nhiều người vẫn mặc đồng phục mùa hè, nhưng buổi tối thì lạnh đến run rẩy.

(*)Thân Thành là tên gọi khác của Thượng Hải.

Chắc rằng Hà Du cũng là người thích mát mẻ vào ban ngày.

Lục Nam Giai nhìn xung quanh những người khác, phát hiện trong đám nam sinh chỉ có Nguỵ Ký Thần là mặc đồng phục ngắn tay, trong lòng đã hiểu rõ.

Lúc nghỉ ngơi giữa giờ, cô đi tới cửa sau của lớp một, nhìn thấy Nguỵ Ký Thần đang ngồi xổm bên cạnh Hà Du thảo luận đề với cô.

Hà Du có lẽ không hiểu, nhưng Lục Nam Giai đã hai bảy tuổi lại không thể không nhìn ra sao?

Lục Nam Giai đứng ở cửa lớp một, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Lớp trưởng ra ngoài một chút.”

Hà Du nghe thấy giọng nói của cô, lập tức quay người lại, khi thấy Lục Nam Giai thì ra vẻ phấn khởi: “Cô Lục.”

Lúc này Lục Nam Giai đã nghe thấy giọng nói khàn đặc của Hà Du, nhưng cô không gọi Hà Du nên đành phải cười một cái để đáp lại.

“Cô Lục, có chuyện gì ạ?” Nguỵ Ký Thần đứng trước mặt Lục Nam Giai, nam sinh cao hơn cô hẳn nửa cái đầu.

“Thời tiết lạnh, giờ tự học buổi tối có thể bật điều hoà, đừng để bị cảm.”

Nhìn nam sinh ưu tú giống Hà Du trước mắt, Lục Nam Giai chỉ để lại những lời này, sau đó quay người rời đi.

Sau đó không biết có phải do cô ảo giác hay không, Lục Nam Giai phát hiện Hà Du và Nguỵ Ký Thần tiếp xúc ngày càng nhiều, đa số là giữa giờ hai người cùng thảo luận đề.

Biểu hiện của Hà Du trước mặt cô cũng không có gì khác thường ngày, Lục Nam Giai cũng không tiện chứng thực xem đây có phải tình cảm từ hai phía không, cho nên cô cũng không nói gì.

Cho đến giữa trưa một ngày trước kì thi cuối kì, Lục Nam Giai ở hồ nước nhỏ phía sau căn tin không cẩn thận nghe được Nguỵ Ký Thần tỏ tình với Hà Du.

Hà Du có chút né tránh, từ chối không muốn yêu sớm, sau đó nhanh chóng chạy đi. Để lại nam sinh cao gầy, bóng lưng tràn ngập đau thương đứng bên hồ nước lạnh như băng. (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)

Trước khi Nguỵ Kỳ Thần đi, Lục Nam Giai đã gọi cậu lại, với tư cách là giáo viên khuyên cậu nên lấy việc học làm trọng tâm.

Nguỵ Ký Thần cúi đầu, im lặng nghe Lục Nam Giai dạy dỗ, suy tư một lát, ngẩng đầu lên giọng nói nghiêm túc.

“Cô Lục, cô nói đúng. Em thích Hà Du, cho nên cũng không thể ảnh hưởng đến cậu ấy. Em sẽ cố gắng học tập, để trở nên giỏi hơn, rồi sau này sẽ tiếp tục theo đuổi Hà Du.”

Không thể không nói, lúc đấy Lục Nam Giai cũng bị lời nói của cậu làm cho rung động, không khỏi cảm thán Nguỵ Ký Thần là một học sinh giỏi.

Thu hồi suy nghĩ của mình từ trong ký ức, Lục Nam Giai nhìn cảnh đường phố đang lướt qua ngoài cửa xe, đột nhiên nghĩ đến: ‘Nguỵ Ký Thần cùng Hà Du thi vào đại học Nam Thành, liệu bọn họ có tiếp xúc ở đại học hay không?’

Lục Nam Giai thở dài một hơi, cố gắng xua đi sự khó chịu trong lòng.

Nghe được tiếng thở dài của con gái, mẹ Lục ở ghế lái phụ cho rằng cô đang buồn phiền vì vẫn đang độc thân, an ủi: “Không sao đâu, Giai Giai, mẹ còn quen biết rất nhiều nam sinh ưu tú, ngày mai mẹ sẽ chọn cho con.”

“Mẹ, ngày mốt con phải về Thân Thành rồi, không cần đâu.” Lời của mẹ Lục khiến Lục Nam Giai càng thêm phiền muộn.

‘Nó bắt đầu từ khi nào nhỉ?’ Lục Nam Giai tựa đầu vào cửa xe nhắm mắt lại.

Hà Du ở bên cạnh mình ba năm, ai cũng có thể nhìn ra được đứa trẻ này yêu mến mình nhiều như thế nào.

Có đôi khi, Lý Ngọc Cầm trong văn phòng thấy Hà Du đến tìm mình, cũng trêu chọc hỏi: “Hà Du, sao em lại thích cô Lục như vậy?”

Hà Du không cần nghĩ ngợi trả lời: “Cô Lục dịu dàng săn sóc lại xinh đẹp như vậy, dĩ nhiên em phải thích rồi.”

Tất cả mọi người đều cho rằng Hà Du coi Lục Nam Giai là chị em như một lẽ đương nhiên. Lúc đầu Lục Nam Giai cũng nghĩ vậy.

Nhưng sau đó, khi học lớp mười hai, có lẽ do áp lực học tập ngày càng nặng nề, có lúc Hà Du quên giấu đi tâm tư nhỏ nhặt của mình.

Vào tối thứ sáu, sân trường ngày càng ít người, trong lúc Lục Nam Giai soạn bài thì Hà Du sẽ ở bên cạnh làm bài tập.

Rất nhiều lần, Lục Nam Giai ngẩng đầu lên sẽ bắt gặp Hà Du đang lẳng lặng nhìn mình. Sau khi bị phát hiệu cô có vẻ hoảng loạn tìm đề tài, không hiểu sao Lục Nam Giai lại cảm thấy vô cùng đáng yêu.

Đạo đức làm thầy khiến Lục Nam Giai vẫn đối xử với Hà Du giống như mọi ngày, cũng không hỏi nhiều, nhưng hai người ở chung càng lâu, Hà Du trong cảm nhận của Lục Nam Giai càng đặc biệt, thường xuyên khiến cô có cảm giác tội lỗi bao quanh.

Vốn nghĩ đợi sau khi Hà Du tốt nghiệp, mọi chuyện sẽ trở lại bình thường, nhưng không.

Trong hơn nửa học kỳ hai người không liên lạc, Lục Nam Giai sẽ thường xuyên nhớ đến Hà Du, sẽ nghĩ cô đang đi học, làm thí nghiệm, hay đang chơi với bạn mới.

‘Hay đang yêu đương với ai?’ Lục Nam Giai nghĩ đến khả năng này, nhíu mày càng sâu hơn.

Khi Lục Nam Giai còn đang rối rắm với tình cảm của mình cùng nguyên nhân của sự rối rắm này thì Hà Du gửi tin nhắn tới.

“Cô giáo, khi nào cô trở về Thân Thành ạ?”

“Ngày kia, làm sao thế?”

“Cô có muốn cùng đi xem <> không?”

Đây là một bộ phim được cải biên dựa trên sử thi, khoảng thời gian trước Lục Nam Giai từng nói cảm thấy có hứng thú trên vòng bạn bè*, không ngờ Hà Du còn nhớ rõ.

(*)Vòng bạn bè: dòng thời gian trên Wechat.

“Hả, em có hứng thú với lịch sử sao?” Tâm trạng Lục Nam Giai rất tốt, nháy mắt quên đi phiền lòng lúc trước,  say đó bắt đầu trêu chọc bạn nhỏ: “Lúc trước sao em không chọn khoa văn?”

Giờ phút này, Hà Du đã trở lại Thân Thành đối mặt với nghi vấn của Lục Nam Giai, tạm thời cũng không tìm ra được đáp án, đành phải trả lời một cách qua loa và trung thực: “Bởi vì thành tích khoa học tự nhiên tốt hơn. #Xấuhổ”

“Là trách cô dạy không tốt sao?”

“Làm sao có thể chứ! Cô Lục dạy tốt như vậy mới có thể duy trì hứng thú của em với lịch sử!”

Lục Nam Giai có thể tưởng tượng ra Hà Du bị mình chọc cho hoảng hốt như thế nào, trên mặt bất giác hiện lên ý cười: “Ngày nào đi xem?”

“Em lúc nào cũng được, xem thời gian của cô đã.”

“Vậy tối chủ nhật đi.”

“Được ạ.”

Buổi tối về đến nhà, mẹ Lục thấy tâm trạng của con gái tốt hơn một chút, lại kéo cô tới sofa, lấy điện thoại di động ra giới thiệu từng người con rể chất lượng cao trong lòng bà.

Không đành lòng bỏ qua ý tốt của mẹ, Lục Nam Giai đành phải kiên trì ngồi đó nhìn một cách qua loa.

Từng người được xem xong, từng người bị bác bỏ, cuối cùng cô cũng khiến mẹ Lục tức giận.

“Con bé này, có chuyện gì vậy? Hôm nay con nhất định phải chọn một người để làm quen cho mẹ!”

“Mẹ…”

“Người này đi, vừa hay cũng đang làm việc ở Thân Thành, cậu nhóc này không phải rất rốt sao?” Mẹ Lục lấy ra một tấm hình muốn cho Lục Nam Giai nhìn kĩ.

Lục Nam Giai bất đắc dĩ đẩy ra: “Vậy thì người này đi…”

Tiếp tục tranh cãi nữa thì hai mẹ con sẽ kết thúc không thoải mái. Cô cũng không muốn trở về Thân Thành tìm rắc rối cho mình.

Trong vài tháng tới, cô sẽ vô cùng hối hận về quyết định của mình ngày hôm nay.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp