Buổi tối Hà Du ngủ không ngon, lúc thì
mơ thấy mình nhận thiệp cưới của Lục Nam Giai, lúc thì mơ thấy Lục Nam Giai mặc
váy cưới đi lại chỗ mình, lúc buồn lúc vui, thay đổi xoành xoạch làm cô tỉnh
giấc rồi lại ngủ thiếp đi rất nhiều lần.
Hôm sau khi thức dậy, đôi mắt thâm
quầng của cô đã khiến cho cha mẹ giật mình.
Sau khi ăn trưa xong, Hà Du thu dọn cặp
sách chuẩn bị ra ngoài, mẹ Hà thực sự nghĩ rằng con gái của mình sẽ đi học lại,
không khỏi lo lắng: “Du Du, đừng cố học mệt mỏi quá. Sức khỏe con quan trọng
hơn.”
“Dạ, con đi đây.”
Khi cánh cửa đóng lại, cô nghe phong
phanh giọng của cha Hà: “Người trẻ tuổi liều lĩnh một chút không phải là chuyện
bình thường sao? Em đừng có xen vào.”
Hà Du hít vào một hơi, lấy điện thoại
của mình ra nhìn vào tin nhắn tối hôm qua của Lục Nam Giai, không thể nhịn được
mà thở dài.
[Không thì ngày mai đi ăn trưa đi?]
Nếu là trước ngày hôm qua, Hà Du nhất
định sẽ rất vui, nhưng những việc chính mắt cô thấy, tự tai cô nghe ngày hôm
qua khiến cô thực sự chán nản, cũng cảm thấy hối hận vì đã bỏ về, cảm thấy mình
đang đơn phương tự nguyện làm một con hề.
[Trà chiều được chứ?] Đây là lần đầu
tiên cô từ chối Lục Nam Giai.
Lục Nam Giai vui vẻ đồng ý, cả hai hẹn
thời gian và địa điểm gặp mặt.
< ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).