Hữu Cơ

Chương 7


10 tháng

trướctiếp

Minh Duyệt Loan và Thanh Vận Minh Châu cách nhau chỉ hơn 30km, chúng là hai dự án bất động sản duy nhất của Uông Vĩnh Hoa ở thành phố này, một nam một bắc.

Trên thực tế, Uông Vĩnh Hoa cũng không phải làm giàu ở thành phố này. Sau khi xây dựng một số bất động sản cao cấp ở những nơi khác, kiếm được một ít tiền, ông ấy mang tiền về quê mua mấy mảnh đất.

Tích trữ rất nhiều năm, chờ khi thị trường bất động sản thành phố dần nóng lên, Uông Vĩnh Hoa mới chuyển trọng tâm về đây. Trước có Minh Duyệt Loan, sau có Thanh Vận Minh Châu, sau nữa sẽ là những tòa nhà khác.

Minh Duyệt Loan được định vị cao cấp hơn Thanh Vận Minh Châu, nhưng vị trí hơi lệch, cách đó bảy tám km là một cái đập chứa nước, năm xưa tất cả nhân viên được điều động đến đây đều bị đặt biệt danh là "Tinh anh gác hồ".

Uông Thanh Lâm chưa từng trải nghiệm cảm giác đi "gác hồ", bởi khi đó cô mới chuyển từ công ty của một người bạn khác của Uông Vĩnh Hoa - Ngũ Văn Chương - trở về công ty Uông Vĩnh Hoa làm việc không lâu, bắt đầu từ vị trí trợ lý thấp nhất. Cô biết mấy năm nay Uông Vĩnh Hoa đã kiếm lời rất nhiều từ Minh Duyệt Loan, nhưng nói đi cũng phải nói lại, thành tích của Minh Duyệt Loan dù huy hoàng đến đâu cũng đã là chuyện quá khứ, không liên quan gì đến cô. Bây giờ điểm nóng trong thành phố hiển nhiên không phải Minh Duyệt Loan, mà là Thanh Vận Minh Châu, cô đột nhiên bị điều đến đây, tuy vẫn giữ chức vụ phụ trách nhưng rõ ràng đã bị giáng chức.

Mới sáng sớm Uông Thanh Lâm đã lái xe đến bộ phận kinh doanh của Minh Duyệt Loan, đúng như trong tưởng tượng, một mảng quạnh quẽ. Theo như cô biết, bây giờ còn lại hơn mười người. Trưởng phòng kinh doanh chạy đến chào hỏi cô, đưa cô tới trước văn phòng của người phụ trách cũ: "Có việc gì cô cứ gọi tôi, Uông tổng." Sau đó rất thức thời mà rời đi.

Cô ngồi ở trên sô pha, ngây người một lát. Nếu không có công văn điều động tạm thời, sáng nay cô đã đến ngân hàng để bàn bạc về vấn đề vay vốn chứ không ngồi đây phát ngốc.

Cô cầm di động muốn giải thích với chủ tịch hôm nay sẽ không tham gia hội nghị, lại đột nhiên cảm thấy mình thật đa tình, Trần Trị và Đinh Vân Khang sẽ không để công việc bị gián đoạn, Uông Vĩnh Hoa cũng không cho phép chuyện điều động nhân sự làm rối loạn đại cục, không có cô, Thanh Vận Minh Châu vẫn sẽ tiếp tục triển khai như thường.

Cô suy sụp buông di động. Xem ra xung đột giữa cô và Đinh Vân Khang chỉ là cái cớ của Uông Vĩnh Hoa, có lẽ ông ấy đã tính toán từ lâu, nhưng mà.. vì sao lại điều cô đi thì cô không rõ.

Cô chỉ biết, cô không quan trọng, không quan trọng với bất kỳ ai. Cờ tướng có tướng sĩ, mà cô chỉ là một con tốt thí trong đó.

Uông Thanh Lâm ngồi năm phút, quyết định kết thúc quá trình tự dằn vặt này, cô phải tổ chức một cuộc họp để xem có cách nào để bắt đầu thu dọn đống phế phẩm trong tay, đặc biệt là những căn biệt thự không bán được kia, đến khi bán hết phòng, những biệt thự còn lại không lọt vào mắt xanh của ai cũng chỉ có thể để cho cỏ mọc... Đã tới thì cứ chuyên tâm ở lại làm việc, muốn rời khỏi nơi này thì cách tốt nhất là hoàn thành nhiệm vụ công tác.

Mới đi làm ngày đầu tiên mà Uông Thanh Lâm đã mở họp hội nghị, chuyện này nằm trong dự kiến của mọi người. Quan mới đến nhậm chức, không có chuyện không đánh tiếng.

Nhưng kế hoạch đao to búa lớn của Uông Thanh Lâm làm cho mười mấy người còn lại thấy áp lực gấp bội, nói thẳng ra, bọn họ một là tự chọn ở lại, hai là bị bỏ lại đây, chứng tỏ năng lực của bọn họ không quá mạnh, chí hướng cũng không quá lớn.

Uông Thanh Lâm quét mắt một vòng: "Cần gọi điện thoại thì gọi, nên làm marketing thì làm. Trước mắt có bao nhiêu khách hàng tiềm năng, và bao nhiêu trong số đó không chốt vì vấn đề giá cả, toàn bộ

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp