Kẹo Mạch Nha

Chương 45


10 tháng

trướctiếp

An Tài Triết tốt như vậy. Ông vô cùng kiên nhẫn và cẩn thận, lại không hút thuốc và uống rượu, tính cách thì cần mẫn, trên người luôn giữ được sự sạch sẽ.

Nhưng Tống Khang Thắng thì hoàn toàn ngược lại.

Cô không biết, cô cũng không muốn tiếp nhận người bố dượng này, không biết tại sao Thư Thu Vân lại chấp nhận ông ta làm người đàn ông thứ hai của cuộc đời mình.

Những bọt nước ấm áp văng đến đầu ngón tay khiến cho nó trở nên tê dại, Giang Sóc lau nước mắt cho cô, anh chăm chú nhìn An Vu rồi nói: “Nếu như đã không chấp nhận được thì chúng ta cũng không nên quá miễn cưỡng.”

Huyết mạch bố con làm sao có thể thay đổi trong một sớm một chiều được cơ chứ.

“Ừ...”

Giang Sóc lau đi những giọt nước mắt rơi trên mu bàn tay của cô.

An Vu ngẩng đầu, hốc mắt đỏ ửng quay sang nhìn anh, ánh mắt đảo quanh rồi nắm chặt lấy lời anh vừa nói.

Cô nấc lên từng hồi, vành mắt ửng đỏ rồi đứt quãng nói: “Vì sao, vì sao lại là chúng ta chứ?”

Giang Sóc cắn đôi môi nhợt nhạt của mình: “Bởi vì chúng ta giống nhau.”

“Bố mẹ tôi cũng ly dị, chỉ có điều là họ đều khỏe mạnh, tôi ở với bố còn mẹ thì ra nước ngoài.”

Anh nhẹ nhàng kể lại, dường như đó chỉ là những chuyện râu ria nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày mà thôi: “Bố tôi cũng tái hôn, ông ta cưới một người đàn bà và bà ta còn có một đứa con riêng nữa.”

“Do quan hệ giữa tôi với họ không tốt cho nên tôi rất ít khi về nhà tránh để thấy rồi lại phiền.”

Từ trước đến nay anh đều rất khinh thường những câu chuyện như vậy, bởi vì bản thân cảm thấy kể ra cũng chỉ để ra vẻ mà thôi.

Nhưng nếu như vạch trần quá khứ của mình có thể khiến cho tâm trạng của cô tốt hơn thì chuyện này cũng không tính là gì.

“Người đàn bà đó có đối xử tốt với cậu hay không?” An Vu hỏi anh.

Tuy anh nói đơn giản nhưng cô biết mọi chuyện không có đơn giản như vậy. Sau khi gia đình tan vỡ làm gì có đứa trẻ nào được hạnh phúc.

Giang Sóc cũng chẳng để ý mà chỉ cười: “Tôi không cần bà ta phải đối xử tốt với tôi.”

Anh cúi đầu nhìn cô.

“Bà ta cũng chỉ là một con người nhỏ bé mà thôi.” Giang Sóc nhìn sắc mặt của An Vu rồi chầm chậm nói: “Trái tim tôi lớn như vậy nhưng chỉ lưu lại hình bóng độc nhất vô nhị của một người mà thôi.”

...

Lời nói của anh quá mức trần trụi, anh mắt hai người giao nhau, những giọt mưa theo tiết tấu rơi xuống hình thành nên bức màn  trong suốt chia cắt hai người, nó vừa ồn ào cũng lại vừa yên tĩnh.

An Vu cúi đầu nhẹ cắn môi: “Thật sự xin lỗi cậu, Giang Sóc đáng nhẽ ra lần trước tôi không nên nói những lời đó với cậu.”

Cô xin lỗi anh.

“Tôi không ghét bỏ cậu, cũng không muốn quá giữ khoảng cách, chỉ là tôi...”

“Tôi biết.” Giang Sóc nói.

“Là tôi sai.” anh nói: “Sau này tôi sẽ không như vậy nữa.”

Nếu cô không thích thì anh cũng nên kiềm chế lại.

Tình yêu cháy bỏng của thiếu niên, anh muốn cùng cô vượt qua núi đao biển lửa nhưng cũng nguyện cùng cô lặn xuống đáy vực sâu.

An Vu ngẩng đầu lên nói: “ Nhưng tôi không muốn đánh mất đi một người bạn giống như cậu."

“Tôi không muốn làm bạn với cậu.”

"…"

Giang Sóc ngắt lời cô.

Yết hầu khẽ động, anh cố gắng kìm nén ngữ điệu của mình: “Tôi muốn làm bạn trai của cậu.”

Lần này anh dứt khoát nói.

“...”

An Vu ngẩng đầu nhìn anh.

Đôi tai cô dường như m�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp