Bạch Dương Thiếu Niên

Chương 50 Làm hồ của tôi (03)


10 tháng

trướctiếp

Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha 

Thẩm Ngư đứng ở khách sạn bên này, nhìn về phía đối diện, lại không thấy xe, chỉ có người.

Lục Minh Đồng uể oải đứng bên đường vẫy tay với cô.

Cô băng qua đường nhìn trái nhìn phải, đi tới chỗ Lục Minh Đồng đang cúi xuống nhìn thẳng vào mặt cô: "Em lại khóc à?"

“Sao anh lại đáng ghét như vậy.” Thẩm Ngư đánh cậu một cái.

"Em buồn à, có muốn anh ôm em một cái không?"

“Tránh ra, tránh ra.” Thẩm Ngư cười đẩy cậu.

Cậu kéo tay cô ra sau, vòng tay qua vai cô, vừa đi vừa hỏi: “Về nhà đi, anh đi bộ với em nhé.”

"Xe đâu rồi?"

"Đậu chỗ khác rồi."

"Đi thôi, đừng làm lãng phí lớp make up của em."

“Còn váy nữa.” Lục Minh Đồng hơi cúi đầu, ghé sát tai cô thì thầm: “…Em mặc váy đẹp lắm.”

Thẩm Ngư cầm túi xích nhỏ lên đánh về phía cậu một cái: “Không phải cho anh xem.”

Ban đêm xe cộ qua lại đoạn đường này không đông lắm, đầu hè gió mát ẩm, mang theo một ít khói bụi phả vào tai.

Có một con sông gần đó, bên trên có cây cầu đá cũ bắc ngang qua.

Thẩm Ngư dựa vào lan can nhìn xuống cầu, hỏi Lục Minh Đồng: "Đây là sông gì?"

"Không biết."

"Tra thử xem."

"Muốn quay lại đây nữa à?"

"Không muốn."

"Vậy thì không tra."

"Anh lười chết đi được."

Lục Minh Đồng thờ ơ "Hừ" một tiếng, sau đó đột nhiên vươn tay, vòng qua eo Thẩm Ngư ý bảo cô xoay người lại, ôm eo cô nhấc người đặt ngồi ở trên lan can.

Thẩm Ngư sợ tới mức kêu to một tiếng: "Em sắp ngã!"

“Em còn đá lung tung nữa là ngã thật đó.” Hai tay cậu ôm chặt lấy eo của cô, chỉ cần cô không nghiêng về phía sau, chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì.

Quả nhiên, Thẩm Ngư làm quen rất nhanh, một lát sau đã thoải mái đung đưa hai chân.

Cô đang đi một đôi Mule, cô quyết định cởi luôn giày ra đi chân không.

Lục Minh Đồng mặc một chiếc áo phông ngắn tay cổ tròn màu đen, có mùi khói thuốc lá. Màu da làm cho bộ quần áo sẫm màu toát lên vẻ trắng trẻo mát mẻ.

Cậu ngẩng đầu nhìn cô, dừng một chút, đè nén do dự: “Quên đi, không hỏi nữa."

Thẩm Ngư biết trong chuyện này, Lục Minh Đồng cảm thấy rất có lỗi với cô, không phải là việc ngang bướng như cậu đã nói.

Cô chủ động nói với cậu là cô không sao cả. Nói rõ ra thì, kết quả là tốt hay xấu vẫn có thể chịu đựng được. Trên thực tế, tình hình lạc quan hơn nhiều so với cô nghĩ.

Ít nhất, theo ý kiến ​​​​của cô, hai mẹ con đã đạt được "sự hiểu biết" trên thực tế.

Còn lâu mới tới mức "thông cảm", nhưng cô không tham lam, vậy là đủ rồi.

Thẩm Ngư cúi đầu nhìn cậu: “Cố gắng để em tin là em không chọn sai đi, đó là việc anh phải chứng minh cho em thấy.”

Lục Minh Đồng đưa một tay vuốt gáy cô, ý bảo cô cúi đầu xuống để cậu hôn.

Ôm người cô vào lòng, cậu áp vào làn da hơi se lạnh của cô do gió đêm trên sông.

Thẩm Ng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp