Bạch Dương Thiếu Niên

Chương 37: Ôm em trong vực sâu (05)


10 tháng

trướctiếp

Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha 

Thẩm Ngư luôn tự nhận bản thân cô là một người rất chậm chạp về mặt tình cảm.

Học đi muộn, học nói muộn, ngay cả dậy thì cũng muộn hơn những người khác.

Cuộc sống một mẫu đất ba cái chợ trên phố Thanh Thủy đã định hình tuổi thơ của cô, cô thực sự được tính cách mạnh mẽ của mẹ cô và địa vị xã hội của cha cô bảo vệ rất tốt, không cần lo lắng gì đến năm mười tám tuổi.

Diệp Văn Cầm thường nói cô làm việc không động não, chọc một cái mới biết động một chút. Không có kế hoạch, chỉ nhìn vào cái trước mắt.

Nếu như không phải gia đình thay đổi đột ngột, cô sẽ tiếp tục phát triển theo quỹ đạo chậm chạp này, bây giờ có lẽ hơn sẽ vào làm trong công ty của Diệp Văn Cầm, làm một công việc lương không cao nhưng rất nhàn hạ. Tìm một người bạn trai không cần vội vã kết hôn nhưng dường như có thể kết hôn bất cứ lúc nào.

Đáng nhẽ cô ấy nên đi theo một con đường bình thường như vậy.

Chuyện của Thẩm Kế Khanh và Hứa Ngạc Hoa phá vỡ cái kén đang che nắng che mưa cho cô, để cô biết rằng cuộc sống này ảo tưởng hạnh phúc rất nhiều.

Sự tồn tại của Lục Minh Đồng buộc cô phải suy nghĩ thêm một bước nữa, thiện và ác, có tội hay vô tội, những gì không thể được miễn trừ và những gì thực sự có thể tha thứ cho chính mình.

Lấy mười tám tuổi làm ranh giới, cuộc sống ngắn ngủi của cô có thể chia làm hai nửa.

Nửa đầu tuân theo mệnh lệnh của cha mẹ, chủ đề của nửa sau là Lục Minh Đồng.

Cậu hung hăng, cố chấp, không thể xem nhẹ, ngang ngược, mạnh mẽ xông vào, có mặt ở khắp nơi, nhất định phải chiếm được một vị trí trong cuộc đời cô.

Trưởng thành thường đi kèm với đau đớn.

Mà Lục Minh Đồng là người thật sự khiến cô cảm thấy đau đớn.

Lúc đầu, cô muốn phủ nhận sự thật hoang đường như vậy và trục xuất sự tồn tại của cậu. Cố gắng ở lại phố Thanh Thủy giống như cố gắng ở lại chứ không trở về nơi vĩnh viễn nơi cần về.

Sau đó cô phát hiện, cô và Lục Minh Đồng ở cái tuổi này lại hoang dã và cô độc, bị cha mẹ bỏ lại, cô đơn ở trên hoang đảo sống nương tựa lẫn nhau, cùng trở thành cái bóng của đối phương.

Trừ phi vĩnh viễn ẩn nấp trong bóng tối, con người không có cách nào trục xuất cái bóng của mình.

Hôm nay cô may mắn gặp Lục Minh Đồng xã giao trở về.

Chờ cậu đến nửa đêm, nghe cậu nhíu chặt lông mày nói mê sảng, kêu đau dạ dày.

Cô thực sự cảm thấy đau lòng.

Loại cảm giác này giống như trước kia khi cô hầm hầm giận dữ đuổi cậu đi, nhìn thấy sự tức giận và thống khổ ngấm ngầm chịu đựng không bùng nổ trong mắt cậu, cô đều được trải qua.

Bất quá lúc này đây, cán cân cuối cùng lại nghiêng về phía Lục Minh Đồng, làm cho cô quyết tâm cô sẽ nhận lấy sự thống khổ của lần tiếp theo

Cô thực sự không thể tưởng tượng nếu tách cậu ra khỏi cuộc sống của cô.

Những điều này, Thẩm Ngư không nói cho Lục Minh Đồng biết.

Chỉ nói với cậu về cuộc nói chuyện với Thẩm Kế Khanh lúc Tết Nguyên Đán và việc nhìn thấy Diệp Văn Cầm chụp ảnh chung với bạn bè, bên trong thật sự không còn vị trí của cô.

Cô buồn bã suy nghĩ, thật ra cô cũng không cần đến gần Diệp Văn Cầm khiến sự tồn tại của cô thường xuyên nhắc nhở Diệp Văn Cầm về nửa đời trước thất bại của bà ấy.

Khuôn mặt Lục

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp