Bạch Dương Thiếu Niên

Chương 34 Ôm Em Trong Vực Sâu (02)


10 tháng

trướctiếp

Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha 

Thẩm Ngư và Lục Minh Đồng trò chuyện không ngừng trên đường đi, lúc quay trở lại cổng khu dân cư, cô gặp Thẩm Kế Thanh đang tập tễnh bước tới.

Nhìn thấy Thẩm Ngư, Thẩm Kế Thanh mới thả lỏng vẻ mặt lo lắng: “Điện thoại của con không gọi được…”

Điện thoại của Thẩm Ngư bị Lục Minh Đồng gọi tới, trên đường đi cô nghe thấy tiếng bíp gọi đến, nhưng cô mặc kệ.

Cô chào Lục Minh Đồng qua điện thoại, cúp điện thoại trước.

Trong gió lạnh hồi lâu sau, Thẩm Ngư cũng không còn tức giận như trước nữa, liếc mắt nhìn Thẩm Kế Thanh: “Con nói ba đi nghỉ ngơi, ba còn ra ngoài làm gì?”

Thẩm Kế Thanh lúng túng cười, chỉ nói rằng bên ngoài trời lạnh, mau nhanh chóng vào trong nhà đi. Ông thật sự lo lắng Thẩm Ngư đi ra ngoài lâu như vậy vẫn không nói một tiếng, sợ mấy tên lông bông lợi dụng đêm giao thừa ra ngoài làm chuyện xấu, quanh khu này đã xảy ra một hai chuyện như vậy trước đây rồi.

Do vết thương chưa lành nên Thẩm Kế Thanh đi rất chậm, ông thấy Thẩm Ngư phải dừng lại liên tục để chờ mình nên hơi ngại, ông đưa chìa khóa tính để cô đi trước, ông sẽ đi chậm theo phía sau cô.

Thẩm Ngư đút hai tay vào túi quần, không cầm lấy.

Ông nghiến răng bước nhanh hơn, Thẩm Ngư lập tức quay đầu nhìn ông: “Đi không nhanh được thì cũng đừng có cố.”

Tâm trạng của Thẩm Kế Khanh không thể bình tĩnh nổi, những lời của Thẩm Ngư khiến khuôn mặt và trái tim ông nóng bừng lên.

Cô nên hận ông, không quan tâm tới ông cũng là chuyện bình thường thôi, nhưng cô vẫn tôn trọng bản tính của mình, vẫn lựa chọn bao dung tất cả.

 Mãi đến hơn mười giờ sáng ngày hôm sau Thẩm Ngư mới tỉnh lại vì tối qua mất ngủ, tin nhắn chúc mừng năm mới gửi đến không ngừng.

Lúc hai giờ sáng, cô nhìn thấy một bài đăng mới trên Story, đó là bài đăng của Diệp Văn Cầm, một bức ảnh chụp chung với Tần Chính Tùng và những người hàng xóm gần đó. Trên chiếc bàn dài bày các món ăn, mọi người ngồi hai bên cười trước ống kính, hình ảnh và caption kèm theo tràn đầy bầu không khí hòa thuận vui vẻ.

Không hiểu sao Thẩm Ngư bị bức ảnh đâm vào lòng, di chuột thật lâu sau đó bấm like một cái, dùng dấu ngã vui vẻ comment "Chúc mừng mẹ năm mới vui vẻ".

Sau khi rửa mặt, cô nghe thấy tiếng động trong bếp.

Thẩm Kế Thanh mặc một chiếc áo len kim tuyến dày màu xám thạch anh, đang đứng trước bếp nấu mì.

Thẩm Ngư ngăn cản ông: “Để con làm không được à?”

Thẩm Kế Thanh cười nói: "Chỉ là nấu mì thôi mà, không sao đâu."

Thẩm Ngư nghe giọng ông cũng biết ông luôn cảm thấy có lỗi, mặc dù trong lòng cô rất oán hận Thẩm Kế Thanh, nhưng dù sao cô cũng không nỡ nhìn người trước mặt mình là ba mình mà lại phải hạ mi rũ mắt khúm núm.

Hai bát hải sản đầy mì trứng, rau và trứng được bưng ra để lên bàn.

Thẩm Ngư thay bộ đồ ngủ ngồi ở đó, vừa dùng đũa gắp vừa nghĩ trước đây Diệp Văn Cầm luôn bận rộn công việc, buổi sáng Thẩm Kế Thanh sẽ nấu mì cho cô, ăn xong sẽ cùng cô đi ra ngoài. Một người đi học và một người đi làm.

Một ký ức dài và ấm áp như vậy khiến cô bất giác cau mày, ngay giây sau cô đã loại bỏ nó khỏi tâm trí mình.

Thẩm Kế Thanh nhai nuốt rất chậm, cảm giác thèm ăn của ông cũng kém đi trong thời gian hồi phục sau phẫu thuật, chỉ mới ăn được một phần ba bát mì.

Ông lấy một tờ giấy trong hộp khăn giấy ra để lau mắt kính, lại không đeo vào, chỉ nhìn Thẩm Ngư như vậy, giọng điệu thận trọng nói: “Tiểu Ngư, ba đã nghĩ suốt cả đêm, ba có vài câu muốn nói với con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp