Bạch Dương Thiếu Niên

Chương 24: Chị là giọt sương còn tôi là con ngựa trắng (04)


10 tháng

trướctiếp

Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha

Địch tiến ta lui, địch trú ta nhiễu, địch mệt ta đánh, địch lui ta đuổi.

Đây là tư tưởng cốt lõi trong chiến thuật đánh du kích và cũng chính là cương lĩnh hành động Lục Minh Đồng sử dụng cho việc theo đuổi Thẩm Ngư.

Dù sao cậu cũng không dám theo đuổi sát quá vì sợ lỡ như một ngày nào đấy khiến cô cảm thấy bị dồn vào đường cùng thì lại tan tành hết.

Thẩm Ngư rõ ràng cũng đang thăm dò thái độ của cậu, hễ thấy cậu là lập tức hồn bay phách lạc như kiểu chim đậu cành cong. Mãi đến mấy ngày sau, khi nhận thấy cậu hoàn toàn bình thường như kiểu chưa từng nói qua những lời kia, cô mới dần dần yên tâm.

Nhưng rõ ràng cô vẫn để ý đến giới hạn giữa hai người nên cố ý giữ khoảng cách với cậu.

Khai giảng lần này chính là học kì cuối cùng ở trường cấp 3 của Lục Minh Đồng.

Vì việc mời phụ huynh, Lục Minh Đồng đã tìm đến Thẩm Ngư.

“Cậu bảo tôi đi á?”

Hai người họ ngồi ăn đêm ở bên đường, Thẩm Ngư gọi một bát canh tiết vịt cho thêm đậu chiên phồng, vừa cắn một miếng canh đã tràn ra bỏng cả đầu lưỡi.

Lục Minh Đồng giải thích với cô, cậu luôn nói với thầy cô ở trường học là cậu được gửi đến ở nhà người thân, bố mẹ không có ở bên cạnh, hơn nữa người thân cũng rất bận. Thành tích của cậu rất tốt, cũng cực hiếm khi gây rắc rối ở trường, một là không có cơ hội gì để mời phụ huynh, hai là chủ nhiệm lớp thông cảm cho hoàn cảnh gia đình cậu nên có việc gì mà trực tiếp trao đổi với cậu có thể giải quyết được thì sẽ tìm cậu giải quyết.

“Nhưng lần này không giống vậy.” Lục Minh Đồng nói: “Lễ tuyên thệ một trăm ngày trước kỳ thi tuyển sinh đại học, chủ nhiệm lớp muốn gặp trao đổi với tất cả các phụ huynh.”

“Có thể trao đổi gì với tôi được, bản thân tôi cũng mới học năm ba... ...”

“Nhà trường yêu cầu phụ huynh của mỗi học sinh đều phải có mặt. Làm ơn đi.”

Cậu lặng lẽ nhìn cô, thái độ thành khẩn, khiến cô không thể nói ra lời cự tuyệt.

Hôm đến trường của Lục Minh Đồng, Thẩm Ngư cố ý ăn mặc chín chắn một chút, bên trong cô mặc bộ váy màu trắng gạo, bên ngoài khoác chiếc áo màu cà phê, đeo kính áp tròng. Mặt cô là do Cát Dao trang điểm giúp. Cô dùng phấn mắt tông màu đất, môi tông màu đỏ đậu paste, trông giống hệt như nhân viên văn phòng mới nhận chức.

Lục Minh Đồng đặc biệt chạy xuống đón cô, thấy cô ăn mặc trang điểm như vậy nên phải mở to hai mắt nhìn kỹ lại một lượt. Mặc dù rõ ràng có cảm giác khoảng cách tuổi tác giữa cậu và cô bị kéo xa hơn, nhưng sự thanh tú không chút tì vết này lại rất vừa mắt.

Thẩm Ngư trông rất căng thẳng, thậm chí còn căng thẳng hơn cả việc bản thân đưa phụ huynh đến gặp chủ nhiệm lớp. Một là lo lắng thân phận bị người khác vạch trần, hai là nếu như giáo viên hỏi về tình hình của Lục Minh Đồng, cô sợ mình không trả lời được.

Sự thực chứng minh cô nghĩ nhiều rồi.

Mới sáng ra, giáo viên chủ nhiệm lớp phải tiếp đãi tất cả các phụ huynh, thời gian nói chuyện với mỗi người cũng chỉ có khoảng 5 phút, vậy nên cũng không thể nhớ rõ mặt của từng người. Hơn nữa, đối với một học sinh giỏi không có gì phải lo lắng như Lục Minh Đồng, chủ nhiệm lớp cũng chỉ dặn dò đôi ba câu nửa năm cuối cùng chú ý tăng cường dinh dưỡng, không được tạo thêm áp lực cho cậu vân vân.

Buổi trưa, Thẩm Ngư cùng Lục Minh Đồng đi ăn ở căng tin.

Đi cùng còn có Lý Khoan, nhưng Lý Khoan chỉ có một mình.

Thẩm Ngư hỏi Lý Khoan: “Phụ huynh của cậu không đến sao?”

“Hai người họ còn phải đi làm, làm gì có thời gian đến được.”

“Không phải yêu cầu bắt buộc mỗi phụ huynh học sinh đều phải đến sao?”

“Không... ...” Lý Khoan đang định tố cách nói gì mà vô lý vậy, liền nhìn thấy một tia cảnh cáo trong ánh mắt của Lục Minh Đồng đưa tới, lời nói đột ngột được bẻ lái: “... ... Không nói nhất định phải là hôm nay! Đến thì vẫn nhất định phải đến, hôm thứ sáu mẹ em đã đến gặp cô giáo nói chuyện rồi.”

“À.”

Lý Khoan nhanh chóng thay Lục Minh Đồng lừa được cô một phen, sợ cô nghĩ kỹ lại thấy có vấn đề, liền mau chóng chuyển chủ đề. Cậu giới thiệu hết một lượt quang cảnh trong trường dọc theo con đường cho cô.

Thẩm Ngư lại chú ý đến một điểm khác đó là trên đường dẫn đến căng tin đã gặp phải không ít nữ học sinh tỏ ra tò mò về cô.

Lý Khoan cũng cảm nhận được liền tươi cười nói với Thẩm Ngư: “Bạn nữ vừa đi qua là học sinh lớp thực nghiệm khối xã hội, bạn này cũng là nhân vật khá tầm cỡ, từng viết thư tình cho Lục Minh Đồng đấy. Mỗi lần họp tổng kết kết quả thi tháng, bạn gái này cũng đều thuộc top 5 và được tuyên dương trên sân khấu. Vì để có thể đứng chung sân khấu với Lục Minh Đồng, bạn gái đó cực kỳ khắc khổ, đi đường cũng phải học thuộc bài.”

“Lý Khoan,” Lục Minh Đồng nháy mắt: “Có muốn uống nước không?”

“... ... Hả?”

“Nói nhiều như vậy, không thấy khát à?”

Ăn xong bữa trưa ở căng tin, Thẩm Ngư theo Lục Minh Đồng quay lại phòng học. Vì hai giờ chiều lễ tuyên thệ sẽ được tổ chức ở nhà thi đấu, nhà trường có lời mời phụ huynh tốt nhất nên đến tham gia cùng con em mình, nên Lục Minh Đồng đã thuyết phục cô

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp