Kiều Gia thậm chí còn không chút ấn tượng về việc hắn về nhà kiểu gì. Trên đường, trong đầu hắn không ngừng vang lên ba từ Lý Nghiêm nói, đến khi mở cửa ra rồi, tay hắn vẫn còn run run.
Không phải sợ hãi, mà là hoảng hốt không thể nói thành lời. Hắn từng do dự có nên gọi cho Quách Lâm không? Nhưng khi móc điện thoại ra, hắn vẫn ném sang một bên.
Lý Nghiêm điên rồi, không ngờ gã thật sự dám giết cảnh sát...
Suy nghĩ này khiến Kiều Gia nảy sinh cảm giác muốn chạy trốn từ trong xương tủy. Nếu trước đây hắn còn ôm một chút hy vọng rằng mình có thể an toàn rút lui, thì giờ hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng. Kiều Gia cố gắng tự thuyết phục bản thân nếu Lưu Vũ thật sự xảy ra chuyện gì, trách nhiệm không thuộc về hắn. Trong tình huống đó, hắn không còn sự lựa chọn nào khác. Huống hồ dù hắn muốn báo cho Quách Lâm cũng không kịp. Những lời này cứ không ngừng xoay vần trong tâm trí hắn, nhưng càng lặp lại nhiều lần hắn càng không thể bình tĩnh, chỉ cảm thấy lồng ngực như bị xé toạc khiến bản thân hắn hoảng loạn, đứng ngồi không yên.
Tròn hai ngày trời, Kiều Gia không bước chân ra khỏi cửa, không nói năng gì, chỉ bật tivi xem thời sự, mong sao có thể cập nhật được chút thông tin, nhưng đồng thời lại sợ nhìn thấy tin tức cảnh sát hy sinh vì nhiệm vụ.
Vậy mà không có chuyện gì xảy ra.
Cả thế giới như bị ấn nút tạm dừng. Kiều Gia bắt đầu có suy nghĩ chưa biết chừng Lý Nghiêm chỉ hù dọa hắn hoặc cảnh cáo Lưu Vũ chứ không thật sự ra tay. Dù sao Lưu Vũ vẫn là một cảnh sát, Bào Phong dám giết Cát Lục, dám giết Phí Lôi, dám giết Lý gù... Nhưng chưa chắc đã dám giết một cảnh sát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT