Lúc thấy Quách Lâm, hai mắt La Sâm sáng rực, ban đầu là cực kỳ hưng phấn vì thấy con mồi của mình, sau đó là thèm thuồng như chỉ hận không thể lập tức vồ tới và cắn nát Quách Lâm.
Rất khó tưởng tượng hai người gần như không quen biết này lại có mối thù hận sâu sắc đến thế.
Khi thấy Kiều Gia không bị trói, Quách Lâm hơi ngạc nhiên nhưng chỉ là cảm xúc thoáng qua trong nháy mắt. Dau khi xác nhận Kiều Gia không làm sao, sự chú ý của Quách Lâm bị câu nói của La Sâm thu hút :"Theo lời mày nói thì cái tên cảnh sát này không phải loại tử tế gì, nhưng hắn đối với mày cũng được đấy chứ?"
La Sâm đang nói với Kiều Gia, Quách Lâm không hiểu ngọn ngành câu chuyện nên chỉ có thể dĩ bất biến ứng vạn biến¹.
Lòng bàn tay Kiều Gia lúc này đã ướt đẫm mồ hôi. Cái tên La Sâm này chính là một tên điên. Vậy mà Quách Lâm chạy tới đây một mình, có trời mới biết sẽ có chuyện gì xảy ra.
Mẹ kiếp! Bình thường không phải khôn khéo, biết tính toán lắm, sao lần này lại ngu ngốc đến mức này chứ?
Kiều Gia không biết Quách Lâm và Hoàng Cạnh bàn bạc với nhau như nào nên trong lòng vẫn nuôi hy vọng Quách Lâm chỉ vào xưởng sửa chữa một mình, còn bên ngoài vẫn có lực lượng chi viện của cảnh sát. Nhưng ngay giây sau đó, một tên đàn em của La Sâm đã hoàn toàn phá vỡ hy vọng của Kiều Gia :"Thằng đó tới đây một mình."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT