Sau khi tỉnh lại, câu nói đầu tiên của Kiều Gia chính là :"Mẹ kiếp, mấy người bắt nhầm rồi. Tôi không phải Quách Lâm!"
Cả người Kiều Gia bị trói chặt, nằm dưới đất. Có hai người đứng bên cạnh hắn, một là kẻ đã nhét hắn vào trong xe; Còn một kẻ khác trông ánh mắt rất hung dữ song vẻ mặt lại đờ đẫn, nhưng nhìn cơ bắp trên tay thì chắc hẳn không phải chỉ để trưng bày. Mới tưởng tượng ra cảnh gã này đấm một phát thôi mà Kiều Gia đã thấy run rẩy cả người.
Nghe Kiều Gia kêu lên, La Sâm vẫn thản nhiên rút ra một điếu thuốc, châm lửa :"Tao biết mày không phải Quách Lâm." Hắn cười khinh khỉnh :"Nhưng mấy ngày nay mày luôn kè kè bên Quách Lâm, chắc hẳn Quách Lâm sẽ không mặc kệ sự sống chết của mày đâu nhỉ? Chẳng phải đám cảnh sát có câu cửa miệng là tình đồng chí thiêng liêng đó sao?"
Thực ra La Sâm đã theo dõi Quách Lâm mấy ngày nay. Kẻ mà Quách Lâm hỗ trợ truy bắt có chút địa vị ở vùng X. Khi tên đó vừa vào tù, tin tức chẳng mấy chốc lan khắp nơi, hơn nữa còn hoàn toàn chặt đứt đường đi thông sang vùng đất X. Ban đầu La Sâm định trốn theo con đường này, nhưng giờ chỉ có thể chôn chân ở đây khiến gã vô cùng bực bội. Mà hết lần này tới lần khác, Quách Lâm còn được lên ti vi vẻ vang, hiển nhiên gã phải tìm để tính sổ rồi.
Tuy nhiên bên cạnh Quách Lâm luôn có cảnh sát bảo vệ. La Sâm lên kế hoạch mà suốt mấy ngày đều không tìm được cơ hội ra tay. Rồi gã vô tình phát hiện ra hình như Kiều Gia và Quách Lâm ở cùng nhau, cũng có nghĩa ra tay với Kiều Gia không có ai bảo vệ sẽ dễ dàng hơn.
Gã không quan tâm hai người có quan hệ thế nào với nhau, chỉ cần dụ Quách lâm tới là được.
Quả nhiên La Sâm đặt trúng cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT