Thông thường khi hẹn gặp nhau ở đây cả hai đều thống nhất sẽ một trước một sau tới và đi, nhưng tình huống hôm nay có hơi khác biệt. Lúc đầu Kiều Gia bảo Quách Lâm đi trước, song Quách Lâm lại nhất quyết rời đi cùng hắn từ cửa sau, thậm chí đến lúc mỗi người cần đi một ngả thì anh lại không nói một lời, cứ thế theo hắn về nhà.
Trên đường đi, Kiều Gia nhìn anh như nhìn quái vật :"Anh có ý gì đây? Định làm trung khuyển¹ à?" Bào Phong vẫn luôn không hề yên tâm về hắn, suốt ngày cho Lý Nghiêm theo dõi hắn như theo dõi tiểu tam vậy. Chưa biết chừng hắn ta đã cho một đống đàn em nằm vùng quanh nhà Kiều Gia từ sáng đến tối cũng nên. Quách Lâm ung dung xuất hiện thế này không sợ xảy ra chuyện sao?
Nhưng Quách Lâm vẫn chỉ trầm mặc đi theo. Từ lúc ra khỏi câu lạc bộ anh vẫn luôn im lặng, ánh mắt sâu thẳm không biết đang suy tư hay ngẩn ngơ. Kiều Gia hỏi dò mấy lần mà vẫn không moi được tin gì từ miệng anh nên lười không muốn lãng phí sức lực nữa. Dù sao ba tháng nữa hai người mới phải đối mặt với tờ kết quả xét nghiệm.
Tuy vậy, lúc đến cửa nhà, Kiều Gia vẫn cảnh giác quan sát xung quanh một lượt, thấy không có gì khác thường mới đi lên tầng. Kiều Giản vừa hay đang ở nhà, thấy Quách Lâm, thằng nhóc tỏ ra khá bất ngờ.
"Anh Lâm!"
Cuối cùng Quách Lâm cũng mỉm cười một cái :"Dạo này thế nào rồi?"
"Vẫn vậy thôi ạ." Kiều Giản bước tới, trông có vẻ khá vui :"Sao anh lại tới đây? Cũng phải một thời gian rồi không gặp anh, em còn tưởng anh trai em với anh..." Lần gần đây nhất Kiều Giản nhớ tới Quách Lâm chính là khi anh trai cậu nhìn điện thoại rồi ngẩn người rất lâu. Lúc trước Quách Lâm từng dặn cậu cố gắng ít hỏi về chuyện của Kiều Gia, vì biết càng ít thì cậu càng an toàn, nên dù lo lắng, song cậu cũng không mở miệng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT