Nhưng, bất kể thế nào, đây cũng là một dấu hiệu tích cực. Nếu Kiều Gia thật lòng muốn hợp tác với anh để bắt Bào Phong, chắc hắn thật sự có cách.
Chỉ có điều, sau khi nghe Kiều Gia quyết định địa điểm gặp mặt, Quách Lâm bắt đầu thấy nghi ngờ về vấn đề này.
Mẹ nó chứ, cái tên này cố ý chơi anh đúng không? Bởi nơi Kiều Gia chọn chính là câu lạc bộ Happy Day kia, và vẫn là cái phòng VIP chết tiệt đó. Điểm khác biệt là lần này Kiều Gia quang minh chính đại đi vào từ cửa chính mua vui, còn Quách Lâm thì phải lén lút vào từ cầu thang phía cửa sau, hơn nữa còn phải thay quần áo.
"Cậu cứ phải chọn chỗ này mới được sao?"
"Tôi đây cũng là vì cực kỳ tín nhiệm đạo đức nghề nghiệp của phía cảnh sát các anh. Tỷ lệ anh gặp người quen ở chỗ này sẽ thấp hơn bất kỳ chỗ nào khác, đúng không?" Kiều Gia nói xong, còn liếc Quách Lâm từ đầu tới chân mấy lượt, vẻ mặt đểu giả :"Đồng chí cảnh sát, thực ra dáng người anh cũng ngon đấy, sau này về hưu thì có thể suy xét tới làm nghề khác."
Quách Lâm đẩy Kiều Gia vào phòng, cởi bỏ nơ áo :"Cho dù tôi có thay bộ quần áo khác thì vẫn mang theo súng, đừng có mà ăn no rửng mỡ."
"Anh tưởng có súng là tôi sợ anh chắc? Anh cũng chỉ nhiều hơn tôi một cái 'súng' thôi, cái của ông đây còn chẳng cần mở chốt bảo hiểm đâu đấy." Kiều Gia cảm thấy trêu chọc Quách Lâm thực sự sướng, dễ bị nghiện. Hắn nhảy qua sofa, cầm chai rượu để sẵn trên bàn uống ực một phát, sau đó hả hê ngửa đầu, khà một tiếng :"Vốn dĩ đây là nơi mua vui, anh đừng tỏ ra căng thẳng, cau có vậy, đến thằng mù cũng nhận ra anh có vấn đề đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.