Theo lời Kiều Gia kể, hôm đó có một nhóm trên hai người đã đánh ngất Quách Lâm và hắn. Bởi bọn chúng đều đeo mặt nạ nên hắn không có cách nào biết được mặt mũi bọn chúng ra sao. Mà vốn dĩ bọn chúng tới là để giết người diệt khẩu, đương nhiên sẽ không để lại quá nhiều manh mối.

   Hai ngày nay Quách Lâm đều bận hoàn thiện nốt vụ án của Chó Mực. Mà Triệu Đống thì biết được ít thông tin hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ. Sau khi trao đổi với Thẩm Quân, anh quyết định tạm thời kết thúc vụ án, những chuyện sau đó chỉ có thể tiếp tục chờ đợi mà thôi. Riêng với Kiều Gia, hai ngày này là hai ngày nhàn nhã hiếm có. Trong giới giang hồ, số người biết chân tướng không nhiều, hầu hết chỉ biết rằng Chó Mực "toang" rồi, còn tình hình cụ thể thế nào thì rất mơ hồ.

   Ngày hôm đó, ngoài hắn thì còn có tay lái xe bị Quách Lâm đánh ngất lúc đầu may mắn sống sót. Chỉ có điều, về sau không thấy tên đó lộ mặt nữa, nghe nói là chạy trốn, song cũng có người đoán rằng tên đó có thể là nằm vùng của cảnh sát. Nói cho cùng, tất cả đều chỉ là suy đoán được mọi người truyền tai nhau mà thôi.

   Việc đầu tiên Kiều Gia làm sau khi trở về nhà chính là tắt điện thoại rồi ngủ suốt hai ngày trời. Đến khi tâm trạng trở lại bình thường, hắn mới lượn tới chỗ P quỷ đánh bi-a giết thời gian, đến tối thì lại về nhà.

   Tuy nhiên, đây chỉ là sự yên tĩnh trước cơn bão mà thôi. Đại ca của một khu địa bàn không còn nữa, bất kể là đám đàn em hay đám đại ca khu bên cạnh đều sẽ ngóng trông "miếng thịt" béo bở này.

   Không phải Kiều Gia không biết những chuyện đó, nhưng mà kệ người khác nói thế nào, hắn cũng không chủ động bày tỏ thái độ của mình. Ban đầu hắn tiếp cận Chó Mực chỉ là vì vụ án của Quách Lâm. Bây giờ người thì chết, kẻ thì bị bắt, vụ án cũng kết thúc, hắn càng vui vẻ khi được yên thân.

   Chỉ đáng tiếc là, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Có một số việc không phải cứ không đi tranh giành là sẽ được yên thân. Giống như lúc trước Hắc Nhị kiêng kỵ hắn không phải vì hắn để lộ dã tâm của mình, mà là vì lo lắng hắn sẽ gây ảnh hưởng tới địa vị của gã. Cho nên, dù Kiều Gia không đi kiếm chuyện với người khác, tự nhiên cũng sẽ có người tới tận cửa kiếm chuyện.

   Mà người này thật sự khiến Kiều Gia ngạc nhiên. Mới chỉ từng gặp mặt một lần nên Kiều Gia hoàn toàn chẳng ngờ được người đứng bên ngoài là chính là Bào Phong. Chỉ trong một giây hắn đã toát mồ hôi lạnh khắp người. Hắn vô thức bấu chặt lấy mép cửa, đứng ngây ra đó, mãi không thốt ra được câu vhào tử tế :"... Anh... Bào!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play