Vốn dĩ hắn muốn nói toẹt ra với Quách Lâm để phần nào tiêu tán bớt mớ muộn phiền trong lòng, nhưng hiện tại Quách Lâm đang nhìn hắn trừng trừng, hắn lại cảm thấy phiền phức tăng gấp bội.
Kiều Gia lùi về phía sau một bước, vuốt lại tóc mình :"... Mẹ kiếp, anh nói chuyện đừng có cái kiểu nhìn trừng trừng thế được không hả?"
"Cậu nên tìm cái gương để soi."
Phải nói khuôn mặt hung tợn của hai người lúc này chẳng ai kém ai.
Quách Lâm cau mày, tầm mắt nhìn nửa mặt kia của Kiều Gia :"Tôi nói được làm được, Kiều Gia, tôi từng nói sẽ không bao giờ bỏ mặc cậu."
"Chỉ sợ đến lúc đó anh cũng bất lực thôi." Quy tắc trò chơi trên thế giới này Kiều Gia sao không hiểu rõ chứ. Chỉ những kẻ nắm quyền lực trong tay khi nói mới có người nghe, đúng sai chỉ từ miệng họ mà ra, hơn nữa việc đúng sai từ xưa đến nay chưa bao giờ là đơn giản.
Quách Lâm hiểu ý của Kiều Gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.