Suốt dọc đường Kiều Gia luôn giục tài xế đi thật nhanh về nhà. Khi ở dưới nhà, hắn do dự vài giây rồi mua một ổ khóa. Nhưng khi đến cửa nhà thì phát hiện ổ khóa đã được thay.

   Vào nhà mình mà phải gõ cửa, không ai biết lửa giận trong lòng Kiều Gia đang rừng rực cháy đến cỡ nào.

   Người mở cửa là Quách Lâm, thấy ổ khóa trên tay Kiều Gia anh liền nhướng mày :"Cậu mua thật đấy à?"

   "Nói thừa!" Chẳng phải trong điện thoại anh bảo mua đó sao?

   Vứt ổ khóa sang một bên, Kiều Gia nhìn căn phòng đã được dọn dẹp gần xong :"Rốt cuộc có chuyện gì?"

   "Hôm nay khi về đến nhà em thấy cửa đang mở, sau khi bước vào thì thấy đồ đạc bị lật tung hết cả lên, gọi điện cho anh thì anh không bắt máy nên em đành gọi cho anh Lâm."

   Kiều Giản ngồi một bên, trải đống sách vở ra, chắc là làm bài tập về nhà, còn Quách Lâm đang cắn điếu thuốc nhìn hắn :"Dạo này cậu lại đắc tội với ai à?"

   "Ngày nào chả đắc tội! Mặt thằng trộm không viết tên lên đó, làm thế quái nào tôi biết được chuyện gì!" Kiều Gia không nhịn được chửi thề một câu :"Đúng là có mắt như mù, trộm đâu không trộm đi trộm vào cái thể loại như nhà tôi!"

   Quách Lâm nghe xong không khỏi phì cười :"Kiều Giản nói thật ra không mất gì quý giá lắm, cậu cũng không báo cảnh sát được, thôi chấp nhận đi."

   Anh không muốn nói chỗ ở của Kiều Gia quá tuềnh toàng, ngoài tủ lạnh, ti vi, máy giặt ra thì chẳng có thứ gì giống là vật dụng gia đình cả. Trong phòng Kiều Giản may ra còn chút đồ giá trị, có điều đều là đồ dùng của học sinh, chắc kẻ trộm cũng cảm thấy trộm về chỉ tốn công vô ích, còn phòng Kiều Gia thì chỉ có mỗi chiếc giường, lúc mới bước vào Quách Lâm còn tưởng bị trộm khuân sạch đi rồi kia đấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play