Dã Đường

Chương 40: Phiên ngoại 2 – Mỗi ngày đều ngọt ngào (2)


10 tháng

trướctiếp

Lễ cắt băng khai trương Bảo tàng Văn hóa Trà chật kín khách mời.

Diệp Thừa Dần cứ như con thoi chạy tới chạy lui, trên mặt vô cùng vui vẻ.

Một số người bạn kinh doanh khen ngợi sự sang trọng và phong cách của tòa nhà này, còn hỏi ai là người đã thiết kế lên kiểu cấu trúc này.

Những người biết chuyện bên trong đều cười nói là do quý công tử nhà Ứng Trọng Trạch - tổng giám đốc Ứng, bây giờ là con rể của tổng giám đốc Diệp.

Người bạn này còn cười nói: "Ồ? Vậy khi nào thì ông đãi chúng tôi rượu cưới của con gái ông đây?"

Diệp Thừa Dận cười mù quáng: "Mau lên, nhanh lên."

Diệp Thanh Đường đứng ở lan can trên tầng hai và nhìn xuống, phàn nàn: "Em nghĩ cha em đã chuẩn bị cho tiệc cưới chiêu đãi khách đó."

Ứng Như Ký cười nói: "Anh có nên đi xuống xem thử một chút?"

Diệp Thanh Đường không vội vàng về chuyện hôn lễ, cô có lòng riêng ích kỷ, cô nghĩ rằng nếu mối quan hệ giữa Ngũ Thanh Thư và Lục Trạc tiến triển tốt, rất có khả năng bọn họ sẽ đạt được kết quả khả quan, tới lúc đó đôi bên có thể tổ chức đám cưới cùng nhau rồi.

Nhưng Ngũ Thanh Thư lại không quá coi trọng chuyện này: "Đại tiểu thư à, cậu tỉnh táo một chút đi, chuyện tình cảm của chúng ta tiến triển tốt đẹp, nhưng không có nghĩa là nó sẽ diễn ra tốt đẹp khi nói đến chuyện hôn nhân."

"...Vậy mà cậu còn đeo nhẫn của Lục Trạc."

“Cậu cũng đeo nhẫn còn gì, chẳng phải chỉ chưa lấy giấy chứng nhận thôi sao?"

"..."

"Hơn nữa, cậu không vội nhưng Ứng Như Ký thì sao?"

Buổi tối sau khi tắm xong, Diệp Thanh Đường đang sấy tóc trong phòng tắm, chợt Ứng Như Ký đi vào rửa tay, cô vội tắt máy sấy tóc, nói: "Anh có vội lắm không?"

"Vội cái gì chứ?" Ứng Như Ký nhìn cô trong gương.

"Chuyện kết hôn ấy."

"Không vội lắm đâu."

"...Thì ra là anh không vội."

Ứng Như Ký nghiêng người nhìn cô, cười hỏi: "...Thế em muốn anh trả lời thế nào?"

"Em muốn nghe anh nói em gấp như vậy sao, em sợ anh bỏ trốn à, nếu như anh bỏ trốn cùng người khác, em nhất định sẽ cướp anh về, sau đó. . . "

Anh vòng tay qua eo cô, cúi đầu ghé bên tai cô thấp giọng nói: "Sau đó ngày ngày trói anh lại làm tình —— cho đến khi không xuống được giường mới thôi?"

Anh cười nói: "Em muốn nghe như vậy sao?"

Diệp Thanh Đường lấy tay che mặt: "... Anh nói lại lần nữa được không?"

"..."

Sau khi Diệp Thanh Đường và Ứng Như Ký chính thức yêu nhau, họ thường xuyên đến phòng thí nghiệm. Ban đầu, Tôn Miêu thắc mắc tại sao cô Diệp ngày nào cũng nói chuyện với thầy Ứng.

Rồi một ngày nọ, ngay khi Diệp Thanh Đường bước vào, một đồng nghiệp hay lảng tránh đã mạnh dạn gọi Diệp Thanh Đường là "bà chủ".

Tôn Miêu ngẩn ra, vội kéo lấy ghế của Diêu Huy: "Cô Diệp đang hẹn hò với thầy Ứng sao?"

"..." Diêu Huy nhìn cô ấy: "Anh còn tưởng em là người đầu tiên biết chuyện này chứ, không phải quan hệ của hai người luôn tốt lắm sao?"

"Không phải... mọi người đều biết hết rồi đấy chứ? Họ đã công khai ở đâu sao?"

"Không công khai, nhưng mà người nào có con mắt tinh tường nhìn thoáng qua là biết rồi..." Diêu Huy lại cười nói: "Anh phần nào hiểu được sao lúc đó lại tốn nhiều công sức theo đuổi em đến vậy, em quá chậm chạp mà."

Tôn Miêu liên kết lại mấy chuyện từ trước

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp