Nụ Hôn Ngọt Ngào Sau Hôn Nhân

Chương 79: Mộ Du Vãn và Giản Quý Bạch.


10 tháng

trướctiếp

Mộ Du Vãn thử há miệng, lời nói đến cổ họng lại bị nghẹn.

Cho dù đây chỉ là một buổi diễn tập nhưng câu nói thể hiện rõ sự thẳng thắn như "em yêu anh” này thật sự làm cô rất khó nói ra.

Lúc này, Điềm Điềm từ trong thang máy đi ra, chạy vào phòng khách.

Cô bé nhìn thấy hình ảnh trên ghế sofa, đứng yên tại chỗ, mở to đôi mắt hạnh: “Bố mẹ, hai người đang làm gì vậy?”

Giản Quý Bạch và Mộ Du Vãn ngồi rất gần, bàn tay của anh rõ ràng còn nhẹ nhàng nắm cằm nhọn của cô. Hai gương mặt dính sát nhau, bờ môi gần như đụng phải nhau.

Mộ Du Vãn giật mình, nhanh chóng đẩy Giản Quý Bạch ra. Cô cười, nói với con gái: "Điềm Điềm sao lại chạy xuống? ”

Điềm Điềm nhào vào trong ngực Mộ Du Vãn, lại ấn lên đầu gối của cô, nhón chân lăn lên sô pha, ôm cổ Mộ Du Vãn: “Con cũng muốn chơi với hai người.”

Cô bé lại nhìn về phía Giản Quý Bạch: “Bố, bố vừa mới làm gì với mẹ vậy?”

Giản Quý Bạch lười biếng dựa vào ghế sofa: “Chúng ta đang suy nghĩ lại.”

Điềm Điềm: “?”

Giản Quý Bạch nhìn về phía con gái: “Cô giáo của con vừa mới đến đây dạy dỗ bố và mẹ con. Cô ấy nói con hiểu lầm chúng ta không yêu nhau?”

Mộ Du Vãn không ngờ anh lại nói chuyện này trước mặt con gái, còn chất vấn con gái. Cô đang tính nói gì, Điềm Điềm bĩu môi: “Mới không phải hiểu lầm.”

“Chính là hiểu lầm.” Giản Quý Bạch bước đến trước mặt Điềm Điềm, tự nhiên ôm lấy bả vai Mộ Du Vãn: “Bố và vợ của bố rõ ràng rất yêu nhau, sao con lại nói lung tung trước mặt giáo viên và các bạn nhỏ khác.”

Điềm Điềm ấp úng. Cô bé muốn nói gì đó, lại cảm giác kì lạ khi thấy bố ôm mẹ.

Đây có đúng là một cái ôm không?

“... Trước đây, hai người chưa từng ôm nhau.” Cô bé nhìn bố mẹ, hơn nửa ngày nghẹn ra một câu.

“Đúng vậy, trước đây bố mẹ không ôm nhau.” Giản Quý Bạch nghiêm túc nhìn con gái hỏi: “Con có biết vì sao không?”

Anh nhìn đôi mắt đầy vè tò mò liền nói thẳng: “Bố mẹ thích bí mật ôm nhau. Bởi vì mẹ của con da mặt mỏng nên sẽ xấu hổ trước mặt con.”

Mộ Du Vãn: “?”

Bỗng nhiên đổ hết trách nhiệm lên người cô, Mộ Du Vãn cảm thấy hơi tức giận. Cô đẩy bàn tay đang đặt lên vai mình của Giản Quý Bạch xuống.

Ngay sau đó, lại bị Giản Quý Bạch bắt lấy cánh tay rồi giam cầm trong lòng bàn tay.

Mộ Du Vãn giãy giụa hai cái nhưng không rút ra được. Cô đành xấu hổ trừng mắt nhìn anh.

Trong đôi mắt của Giản Quý Bạch hiện ra một tia trêu tức, tiếp tục nhìn về phía con gái: “Tạo thành hiểu lầm như vậy cho con, mẹ con rất tự trách. Cho nên, mẹ quyết định sau này sẽ dũng cảm hơn một chút. Khi thân thiết với bố sẽ không còn lén lút sau lưng con nữa.”

Mộ Du Vãn: “...”

“Thật sao?” Trong đầu Điềm Điềm nho nhỏ tiêu hóa không hết những nội dung này nhưng cô bé vẫn đơn thuần cảm thấy vui sướng.

Cô bé vỗ tay hoan hô: “Vậy hai người cũng sẽ hôn nhau, ôm ấp, cùng nhau nắm tay, cùng nhau dẫn con đi ra ngoài chơi?”

Mộ Du Vãn bị nụ cười trên mặt con gái lây nhiễm, cũng lười so đo chuyện vừa rồi với Giản Quý Bạch.

Cô trìu mến vuốt ve đầu con gái, ôn nhu nói: “Đương nhiên là được rồi.”

Giản Quý Bạch lại nói thêm một câu bất ngờ: “Lần này, mẹ của con rất nghiêm túc. Vì chứng minh bản thân, mẹ con quyết định ở trước mặt con, hiện tại hôn bố một cái.”

Mộ Du Vãn: “??”

Điềm Điềm càng cảm thấy hạnh phúc hơn: “Tốt quá!”

Cô bé đẩy Mộ Du Vãn đến trước mặt Giả

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp