Sau khi Mộ Dữu tốt nghiệp thành công vào năm cuối, hôn lễ
của cô với Doãn Mặc cũng dần được lên lịch.
Tuy rằng hai người đã sớm đăng ký kết hôn, nhưng các
trưởng bối lại rất coi trọng nghi thức hôn lễ.
Ông nội Mộ và bố mẹ của Doãn Mặc xuống tay chuẩn bị hơn
nửa năm, đều muốn tổ chức lễ cưới này cực kỳ long trọng và hoành tráng.
Trước hôn lễ, Mộ Dữu được ông nội đón đến nhà cũ của nhà
họ Mộ ở, chuẩn bị gả chồng, theo phong tục, không được phép ở cùng chung cư với
Doãn Mặc, nói là không hợp lễ nghi.
Đôi vợ chồng trẻ không thể gặp mặt vào buổi tối, cơ hội duy
nhất để tiếp xúc cũng chỉ dư lại thời gian ban ngày ở công ty.
Nhưng hai người bọn họ đều có công việc riêng phải làm,
rất ít thời gian có thể nói được vài câu đàng hoàng.
Đêm hôm nay đã quá giờ tan tầm, bên ngoài sắc trời càng
ngày càng tối.
Người của phòng kế hoạch cũng lục tục thu dọn đồ vật đi
về nhà, Mộ Dữu vẫn còn ngồi ở trước bàn làm việc.
Khâu Sóc ra khỏi văn phòng của tổng giám đốc, nhìn thấy
Mộ Dữu, anh ta đi qua gõ gõ vào bàn làm việc của cô: “Gần đây sao mỗi ngày đều
ở lại tăng ca thế? Tôi nhớ là xem ở đám cưới của em với Doãn tổng sắp diễn ra
nên tôi cũng không giao quá nhiều nhiệm vụ cho em mà?”
Mộ Dữu đứng dậy khỏi chỗ, cười chào hỏi: “Thầy Khâu, em
chính là muốn ở lại học tập nhiều hơn một chút.”
Khâu Sóc không biết chuyện cô và Doãn Mặc gần đây không ở
cùng nhau, nghe cô nói như vậy, anh ta ngoài ý muốn cười: “Hôn lễ cũng sắp đến
rồi, em còn rất có quyết tâm tiến tới đấy. Được rồi, học cho tốt nhé, tôi phải
trở về phụ vợ tôi trông con đây.”
“Hẹn gặp lại thầy Khâu!”
Mộ Dữu nhìn theo Khâu Sóc rời đi, toàn bộ phòng kế hoạch
chỉ còn dư lại một người là cô.
Cô liếc nhìn thời gian, thu dọn đồ đạc xong xuôi, ra khỏi
văn phòng, đi thẳng lên văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất, đợi lát nữa
Doãn Mặc đưa cô về nhà.
Tuy rằng ông nội kêu cô trước hôn lễ phải trở về nhà cũ
ở, nhưng không ngăn được Doãn Mặc đưa đón cô đi làm, này cũng coi như là mắt
nhắm mắt mở bỏ qua.
Mộ Dữu đẩy cửa đi vào, Doãn Mặc đang ở họp hội nghị trực
tuyến, anh đưa tay ra hiệu cho cô một cái.
Cô hiểu rõ, đi đến sô pha ở khu nghỉ ngơi ngồi xuống,
không bao lâu, có nhân viên thư ký mang cà phê vào.
Uống hơn phân nửa ly cà phê, Doãn Mặc mới kết thúc hội
nghị trực tuyến.
Bóng đêm bên ngoài đã hoàn toàn buông xuống, ngoài cửa
sổ, những ánh đèn lộng lẫy đang phát sáng từ những tòa nhà cao tầng, và nơi khu
dân cư ở phía xa, ánh đèn của hàng ngàn ngôi nhà đã được thắp sáng.
Thấy anh đứng dậy, Mộ Dữu buông ly nước xuống, đi qua:
“Anh bận xong chưa? Chúng ta về nhà thôi.”
Doãn Mặc tự nhiên mà ôm người vào trong lòng ngực, chặn
người ở trước bà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.