Nụ Hôn Ngọt Ngào Sau Hôn Nhân

Chương 32


10 tháng

trướctiếp

Kết thúc trận đấu ngày hôm nay, Mộ Dữu và mọi người thu dọn xong hiện trường. Cô lê thân thể có chút mệt mỏi, bản thân ghé căn tin mang theo phần cơm tối trở về ký túc xá.

Mở cửa ra, ba người bạn cùng phòng đều ngồi vây quanh ở bên nhau xem Gameshow.

Kể từ lần Đồng Lạc Dao bị ốm phải nhập viện, bầu không khí trong ký túc xá vô cùng hòa thuận, ba người bọn họ bắt đầu dính lấy nhau.

Mọi người nghe thấy tiếng động đồng thời quay đầu nhìn lại, Mộ Dữu nở một nụ cười chào hỏi.

Hách Mộng Thành thấy cô một tay xách theo cơm, một tay ôm bụng, vội vàng đứng lên: “Dữu Tử, cậu bị sao vậy?”

Thoạt nhìn sắc mặt Mộ Dữu có chút tiều tụy: “Kỳ sinh lý, hơi đau một chút, không sao đâu.”

“Vậy uống chút nước đường đỏ đi.” Đồng Lạc Dao vội vàng bưng nước đường đỏ của mình tới, rót nước nóng vào cốc cho cô.

Mộ Dữu ngồi xuống ghế trên, hai tay tiếp nhận lấy ly nước, nhiệt độ ấm áp chạy dọc theo lòng bàn tay truyền đến: “Cảm ơn.”

Trách Trách khó chịu hỏi: “Hàng tháng cậu đều không cảm thấy đau? Lần này là bị làm sao?”

Mộ Dữu thật sự không có thói quen bị đau bụng kinh.

Cô nhỏ mồ côi mẹ từ bé, trong nhà khó tránh khỏi sơ suất, những năm còn nhỏ cô ấy thường xuyên bị đau bụng kinh. Uống thuốc bắc điều trị cũng không có tác dụng mấy, sau khi sinh Điềm Điềm mới khá hơn một chút.

Bởi vì bản thân đã phải chịu đựng những điều khổ sở như này, cho nên Mộ Du Vãn đặc biệt chăm sóc Mộ Dữu về mặt này, sợ rằng Mộ Dữu phải chịu khổ giống cô ấy.

Thân thể Mộ Dữu vẫn luôn được Mộ Du Vãn chăm sóc rất tốt, chỉ cần bản thân không tự đi tìm đường chết, cô sẽ rất ít khi bị đau bụng kinh.

“Buổi chiều ở sân thể dục xảy ra chút chuyện, chạy tới chạy lui nên đổ mồ hôi, sau đó uống chút nước đá nên cảm thấy hơi khó chịu.”

Lúc ấy cô đã quên mấy ngày gần đây là kỳ sinh lý, nếu sớm biết thì đã không uống ly nước đá kia.

Từng cơn đau thắt ở bụng, Mộ Dữu bưng ly uống một ngụm nước đường đỏ, mang theo vị ngọt ấm áp chảy vào trong bụng, cảm giác so với vừa rồi đỡ hơn nhiều.

Thấy ba người bọn họ vây lấy mình, cô bất đắc dĩ cười cười: "Các cậu tiếp tục xem chương trình của mình đi, tớ không sao, chỉ là hơi đói, ăn cơm tối rồi sẽ không sao."

Cô chỉ ngón tay lên hộp cơm trên bàn khi nãy đã mang về.

Hách Mộng Thành vỗ vỗ bả vai cô: “Vậy cậu ăn xong thì nghỉ ngơi một chút. Đại hội thể thao rất bận mà đúng không, bằng không ngày mai 3 bọn tớ đi làm tình nguyện viên cho các cậu?”

Đồng Lạc Dao và Trách Trách cũng nhìn qua, tỏ vẻ bản thân có thể.

Mộ Dữu nói: “Ngày mai là ngày cuối cùng của đại hội thể thao, sau đó liền nghỉ, các cậu không đi mua vé để về nhà sớm sao?”

“À đúng rồi.” Trách Trách nhớ lại, “Chiều mai tớ phải bắt chuyến tàu cao tốc.”

Đồng Lạc Dao nói: “Nhà tớ gần, ngày mai tớ đi cùng cậu.”

Mộ Dữu cười gật đầu: “Được thôi.”

Cô xua tay: “Được rồi các cậu tiếp tục xem đi, không cần phải để ý tớ.”

Sau khi uống nước đường đỏ, rồi ăn chút đồ nóng, Mộ Dữu mới cảm thấy toàn thân dường như sống lại.

Trước đây, cô bị đau bụng đổ mồ hôi, toàn thân khó chịu. Cô thay quần áo rồi vào nhà tắm tắm.

Mặc bộ đồ ngủ ra khỏi phòng tắm, Hách Mộng Thành 3 người bọn họ đã xem xong chương trình, lúc này đang ngồi lướt điện thoại.

Hách Mộng Thành nhìn sang hỏi: “Dữu Tử, rất nhiều người trong trường đều cho rằng cậu và Lục Kỳ Châu đã sớm kết giao, bài viết trên diễn đàn đều đang thảo luận sôi nổi, hai người không định thanh minh sao?”

Gần nhất một ít xã đoàn trong diễn đàn thường xuyên nhắc tới cô và Lục Kỳ Châu. Trước đây hai ngày, mấy người bạn cùng phòng đã hỏi, Mộ Dữu cũng nói sự thật với bọn họ.

Ba người đều biết quan hệ của cô và Doãn Mặc, quan hệ của cô với Lục Kỳ Châu cũng không cần lừa dối nữa.

Mộ Dữu ngồi ở trước bàn chăm sóc da, không để bụng nói: “Tớ cảm thấy như vậy cũng khá tốt, bởi vì tên nhóc Lục Kỳ Châu kia, tớ hiện tại đi thư viện, trong túi nhận được số lượng thư tỏ tình đều ít hơn so với trước kia.”

Trước kia mỗi lần Mộ Dữu đi thư viện tự học, lúc trở về trong túi luôn có thư tình lung tung, gần đây hiếm khi ít đi rất nhiều.

Đồng Lạc Dao cười cô: “Lấy em trai làm lá chắn, chỉ có cậu mà thôi. Có điều, Doãn Mặc không biết quan hệ của cậu và Lục Kỳ Châu, cậu không sợ anh ấy biết sẽ hiểu lầm sao.”

Mộ Dữu chăm sóc da xong, bò lên trên giường nằm: “Doãn Mặc là loại người bận rộn có trăm công ngàn việc, cậu cảm thấy anh ấy sẽ là rảnh rỗi không có việc gì làm nên xem diễn đàn trường học của chúng ta sao?”

“Đúng ha, xem ra do tớ suy nghĩ nhiều.” Đồng Lạc Dao nhún vai, cũng cầm quần �

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp