Trong nháy mắt, Mộ Dữu cho rằng mình xuất hiện ảo giác.

Ngây người một hồi lâu, cô mới dần dần lấy lại tinh thần từ trong cơn khiếp sợ.

"Anh..." Cô bắt đầu nói lắp: “Anh muốn giúp tôi?”

Điều quan trọng là làm cái gì để giúp việc này?

Một tia sáng dịu dàng hắt qua khe hở giữa rèm cửa ban công, chia hai bên thành nửa sáng nửa tối trên mặt đất.

Mộ Dữu mượn ánh sáng lờ mờ nâng gương mặt mờ mịt của mình lên nhìn anh. Cô ngẩn người một lúc.

Doãn Mặc đè bả vai cô lại, khiến cả người cô nằm thẳng.

Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, đôi môi gợi cảm đến gần cô hơn: "Chuẩn bị xong chưa?”

Giọng nói dễ nghe của anh bị khuếch đại vô số lần vào ban đêm. Giọng nói nhẹ nhàng, lộ ra sự ôn nhu thuần khiết hiếm gặp, có chút mê hoặc và không rõ ràng.

Tim Mộ Dữu đập nhanh vài nhịp. Sau đó nhịp đập càng ngày càng nhanh hơn.

Cô cảm thấy mình rõ ràng lại bị anh trêu chọc rồi. 

Rõ ràng đã nói là cô dụ dỗ anh. Sao bây giờ lại làm ngược lại?

Mộ Dữu đang tính từ chối nhưng đôi môi mềm mại của anh đã rơi trên môi cô, nhẹ nhàng mút hôn một cái.

Giống như bị dòng điện chạy qua người, Mộ Dữu quên giãy dụa. Cô lại nhớ tới đêm say rượu kia.

Anh hôn cô nữa!

"Chuyên tâm một chút." Hình như anh phát hiện cô đang ngẩn người. Giọng nói khàn khàn của anh lộ ra sự bất mãn, tăng sức lực nắm cằm cô lên làm cô phải há miệng.

Nụ hôn sâu hơn rơi xuống.

Kỹ thuật hôn của anh không tính là tốt lắm nhưng lại mang thế tiến công mãnh liệt, làm cho cô không có sức để chống đỡ.

Mộ Dữu vốn muốn chống lại nhưng cô không ngờ bản thân dần đắm chìm trong nụ hôn kia, có chút cảm giác hưởng thụ.

Cô nếm được mùi rượu nhạt giữa môi và răng anh. Dường như cũng say theo.

Có lẽ là vì công việc bận rộn quanh năm nên Doãn Mặc có thói quen dậy sớm.

Mặc dù tối hôm qua ngủ muộn nhưng đúng năm giờ rưỡi, anh sẽ từ từ tỉnh dậy dưới sự chi phối nghiêm khắc của đồng hồ sinh học.

Anh mở mắt ra, Mộ Dữu còn dựa sát vào lòng anh. Dáng vẻ khi ngủ của cô vô cùng ngọt ngào.

Doãn Mặc nhìn người trong ngực. Hình như anh đã hiểu được một chút.

Sau khi họ thân mật trên cơ thể của nhau, cô sẽ vô thức dính lấy anh. Hơn nữa, vì cơ thể vẫn còn hơi mệt mỏi nên cả đêm đều ngoan ngoãn ngủ, yên tĩnh. Thậm chí, cô còn không xoay người, càng đừng nói đến chuyện cuốn chăn đi.

Kể từ đó, hình như anh biết được cách thức mới có thể thực hiện được bí quyết vợ chồng cùng đắp một cái chăn.

Đó chính là thỏa mãn cô ấy.

Doãn Mặc lại nhớ lại dáng vẻ tối hôm qua của cô. Anh bật đèn lên, ánh đèn ấm áp làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô. Bên ngoài còn hiện lên một màu hồng phấn mê người.

Một giọt nước mắt trong suốt trượt xuống từ đuôi mắt, gương mặt ngọt ngào và thuần khiết kia giống như hoa lê dính hạt mưa, rất mê hoặc lòng người. Một nốt ruồi nhỏ dưới hàng lông mày bên trái lộ nét quyến rũ riêng biệt. Vì vậy, cô ngày càng xinh đẹp, mê hoặc lòng người tới mười phần.

Hình ảnh đẹp đó khiến anh muốn làm phản, suýt nữa không thể kiềm chế được.

May mắn lúc ấy anh còn lý trí, không có thật sự làm gì cô.

Thời gian mặt trời mọc ở An Cầm khá sớm, bây giờ trời đã sáng. Ngoài cửa sổ, thấp thoáng tiếng chim hót.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play