Diệp Tố hai tay cầm bùa, lặng lẽ vòng ra phía sau mấy kiếm tu trên đài cao nhất. Bọn họ đang đối phó với Vô Âm Tông, nhưng để mấy người này trúng chiêu cùng lúc thì không hề dễ dàng.
Vậy nên Diệp Tố quyết định ngự kiếm bay lên, tự tay rải bùa. Dù sao mấy thứ khác thì nàng chẳng có bao nhiêu, nhưng bùa thì có thừa.
Quả nhiên, dù có Vô Âm Tông thu hút phần lớn sự chú ý của mấy kiếm tu kia, sau khi nàng ném bùa, lập tức có người phản ứng lại, quay đầu chém một nhát, Mê Ngủ Phù liền rách bươm.
Bất quá, đã rải bùa đầy trời rồi, mấy kiếm tu kia còn phải lo đối phó Vô  m Tông tấn công, căn bản không có cách nào chém sạch. Chỉ cần có một lá bùa dán lên người bọn họ, đều có thể lập tức phát huy tác dụng.
Diệp Tố thu kiếm, thong thả tiến lại gần những kiếm tu còn chưa ngã xuống. Nàng vẫn dán Kim Cương Phù lên người, tiến về phía họ, rồi ném bùa.
Tự tay rải bùa có hơi mệt, hay là lần sau làm một pháp khí có thể phun bùa nhỉ! Đại sư tỷ vừa rải bùa vừa suy nghĩ sâu xa.
Người của Vô  m Tông trơ mắt nhìn mấy kiếm tu đối diện vốn sắp xông tới giết họ, cứ thế bị bùa giấy đập cho choáng váng.
“......Diệp Tố?” Tân Hâm kinh ngạc nhìn người đối diện.
Trong mắt hắn, mấy người Thiên Cơ Môn ngay cả linh thạch để ngồi Truyền Tống Trận còn không có, mà bày đặt xuống núi rèn luyện, đi ăn xin thì đúng hơn. Sao lại có thể đến bí cảnh, thậm chí còn có thể lấy ra nhiều bùa như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play