Thập Niên 70: Kiều Thê Khó Làm

Chương 32


11 tháng

trướctiếp

Ra khỏi nhà máy, cả ba đều đi theo đường lớn, và lần này họ lên xe điện cùng nhau.

Doãn Vinh Vũ còn bị những lời nói của ông chủ xưởng băng làm cho buồn rầu không vui: "Ông ấy tạt nước lạnh cho người ta như vậy sao, nói trong lòng tôi, tối nay phỏng chừng mất ngủ.”

Tống Xuân Yến nói: "Người ta cũng là có lòng nhắc nhở anh thôi.”

"Ông ấy có nhắc nhở tôi về bất cứ điều gì, nhưng thay vào đó đánh vào động lực của tôi!"

Tống Xuân Yến lắc đầu, giống như Nhan Chiêu Nhược cũng không nói lời nào.

Doãn Vinh Vũ thở dài một lát sau: "Chờ băng được làm ra, Xuân Yến nếu cô không sao, hãy cùng tôi đi tìm công ty phát hành âm thanh và video, băng của chúng tôi làm ra tốt, hẳn là không lo không bán được.”

Nhan Chiêu Nhược thật sự nhìn không nổi bộ dáng ủ rũ của anh ta, liền đem suy nghĩ của mình nói ra: "Sau khi băng ghi âm được làm ra, tôi đề nghị anh mang đến bộ giáo dục thuyết phục trên đó. Hiện nay chất lượng giảng dạy tiếng Anh của giáo viên nhà trường rất bình thường, cũng không có thiết bị dạy học đặc biệt tốt, cho nên học sinh cho dù có thể nói tiếng Anh, ngôn ngữ nói vẫn rất kém, nếu ngành giáo dục có thể coi trọng anh, liệt băng vào trong thiết bị giáo dục học sinh, anh có thể trực tiếp hợp tác với ngành giáo dục. Đến lúc đó anh cung cấp cho tất cả các trường tiểu học, tương đương với sự khẳng định công khai của ngành giáo dục, như vậy đưa ra thị trường có tác dụng phụ trợ tốt hơn, anh có thể khi tuyên truyền nói với mọi người, chính thức đều xác định băng dạy tiếng Anh, vậy có nghĩa là mình cũng có thể mua về nhà tự học tiếng Anh.”

Nhan Chiêu Nhược một hơi nói xong, thấy Doãn Vinh Vũ vẻ mặt ngơ ngác nhìn mình, thần du giống nhau, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, liền cho rằng anh ta một chút đề nghị cũng không nghe thấy, ngại mình xen vào việc của người khác.

Cô nhún vai, vẻ mặt thản nhiên nói: "Là tôi nhiều lời, anh là ông chủ, anh cũng có ý tưởng của riêng mình.”

Dù sao mất tiền cũng không thiệt thòi lên người cô, cô cần gì phải lo lắng cho người khác nhiều như vậy.

Doãn Vinh Vũ giật mình một cái, bỗng nhiên ngồi thẳng người: "Không không không, tôi cảm thấy cô nói rất đúng, vừa rồi tôi chỉ đang suy nghĩ, những gì cô nói đều quá tốt, sao tôi lại không nghĩ tới đây!”

Tống Xuân Yến vỗ tay nói: "Nếu ý tưởng này quả thật tốt, nếu có thể được hợp tác với ngành giáo dục, ông chủ Doãn còn có thể tiếp tục bán đến trường học ở nơi khác, phỏng chừng tiền đếm cũng mỏi tay, đến lúc đó kế toán như tôi có thể có ích! Ha ha ha!”

Doãn Vinh Vũ bị cô ấy nói vui vẻ, lại truy vấn Nhan Chiêu Nhược: "Chiêu Nhược, cô còn có ý tưởng gì khác không, đến đây, đều nói ra, tương lai băng này nếu thật sự có thể bán cho trường học, tôi sẽ phát tiền thưởng cho hai người!”

Nhan Chiêu Nhược suy nghĩ một chút: "Còn có thể ghi lại băng ghi âm giảng dạy của trường trung học cơ sở, thậm chí là trường đại học, đương nhiên năng lực của tôi có hạn, đại học chỉ sợ phải tìm giáo viên đại học chuyên nghiệp hơn giúp viết quy trình giảng dạy, về phần trung học cơ sở, tôi đều có thể viết bản thảo sau đó ghi âm. Ngoài ra, chỉ đọc một số câu chuyện quá đơn lẻ, cũng có thể đến một đơn vị giảng dạy, chẳng hạn như ngữ pháp nhập cảnh, từ vựng, giảng dạy viết, có thể được ghi âm lại, để những người có nền tảng tiếng Anh không tốt có thể nhắm mục tiêu điểm yếu của họ, mua băng về để tăng cường đào tạo.”

Những ý tưởng này vừa xuất hiện liền cuồn cuộn không ngừng, cô nghỉ ngơi một hơi, tiếp tục nói: "Đúng rồi, anh có biết phóng viên báo chí không, chờ băng sản xuất xong có thể tìm bọn họ đưa tin tuyên truyền một chút, như vậy phụ huynh học sinh thấy được, chỉ cần điều kiện gia đình khá một chút, hẳn là đều sẽ mua.”

Doãn Vinh Vũ nghe những ý nghĩ này của Nhan Chiêu Nhược, ánh mắt nhìn cô tựa như nhìn thần tài, hoặc là một khối trân bảo pha loãng, biểu tình trên mặt tựa tiếu phi tiếu*, tựa như khóc không khóc: "Tôi đụng phải đại vận gì đó, có thể may mắn gặp được người thông minh như cô, cô đừng gọi tôi là anh Doãn, tôi không xứng, sau này trực tiếp gọi tên tôi đi.”

*Tựa như là đang cười nhưng mà lại không cười.

Nhan Chiêu Nhược vốn cũng cảm thấy gọi anh ta là anh Doãn rất không được tự nhiên, thuận thế cười gật đầu: "Có thể.”

"Nếu không có các cô, cho dù tôi tìm được người lồng tiếng Anh tốt đến đâu, cũng là dùng biện pháp ngu ngốc, đem băng cassette đi tìm một công ty phát hành, tôi còn nghĩ nếu thật sự không có công ty không đồng ý hợp tác, liền đến ki-ốt báo chí bán hàng. Ba mẹ tôi còn thúc giục tôi thi đại học, tôi cảm thấy chậm trễ làm ăn liền không muốn, hiện tại xem ra tôi còn phải học hành thêm nhiều, đầu óc các cô đều quá linh hoạt.”

Nửa chặng đường sau, Doãn Vinh Vũ vẫn luôn khen Nhan Chiêu Nhược thông minh có đầu óc, chọc cho không ít hành khách xung quanh đều quay đầu nhìn bọn họ bằng ánh mắt kỳ quái, không rõ một đàn ông lớn đầu như Doãn Vinh Vũ như thế nào thoạt nhìn thần kinh không bình thường, lo lắng Nhan Chiêu Nhược và Tống Xuân Yến sẽ gặp nguy hiểm, nhưng hai người bọn họ đều chỉ cười cũng không có bộ dáng sợ hãi, những người kia mới yên tâm.

-

Ba người xuống xe gần công ty của Doãn Vinh Vũ, Nhan Chiêu Nhược cũng vừa vặ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp