Sau Khi Pháo Hôi Sống Lại Bị NPC Mê Luyến Quá Độ

Chương 37: Bệnh Nhân Hoang Tưởng (1)


10 tháng

trướctiếp

Khi cậu đứng lại để nhìn kỹ hơn thì lan can sắt ở hành lang phía trên đã trống rỗng từ lâu, chỉ còn nghe thấy tiếng rò rỉ nước. Nước màu nâu liên tục nhỏ giọt trên nền sứ cũ.

"Tí tách, tí tách,..."

Các bức tường gồ ghề ố vàng đã bị bong sơn rất nhiều, những giọt nước màu nâu chảy xuống các bức tường giống như máu tràn từ lầu trên xuống.

Không khí tràn ngập mùi nước khử trùng và mùi máu, vô cùng buồn nôn và khó chịu.

Sở Thần An nhìn lan can sắt trống rỗng, sắc mặt cậu chợt trắng bệch. Nụ cười u ám của người đàn ông vẫn không ngừng phản chiếu trong đầu cậu, rất lâu không thể xua đi được. Sở Thần An rùng mình, đôi mắt cậu thẫn thờ.

Nhìn tòa nhà bệnh viện cũ kỹ và hành lang đẫm máu trước mặt, đột nhiên cậu mất đi dũng khí bước lên.

Hệ thống chó. Cậu thật sự vẫn chưa sẵn sàng. Người vừa rồi...

Chính là NPC Thẩm Vọng đứng sau hệ thống này. Một kẻ điên hoàn toàn.

"An An là của anh."

"Yên tâm! Dù có chết anh cũng sẽ quấn lấy em."

"Lỡ như sau này anh chết có biến thành lệ quỷ thì cũng phải làm với An An."

"An An, An An của anh..."

......

Đột nhiên lời nói của Thẩm Vọng không ngừng quanh quẩn bên tai cậu.

"Bác sĩ Sở, bác sĩ Sở."

Viện trưởng mới vừa xoay người thì thấy Sở Thần An đứng sững sờ trên bậc thang một lúc lâu không trả lời. Anh ta sờ trán mình vài cái rồi đi xuống mấy bậc thang, gọi cậu: "Bác sĩ Sở, cậu sao vậy?"

Lúc này Sở Thần An mới quay đầu, đưa mắt nhìn viện trưởng: "Không, không sao."

Ngũ quan của viện trưởng đứng đắn, hẳn là chưa được bốn mươi tuổi. Anh ta gật đầu: "Ồ... Vậy chúng ta đi tiếp thôi. Tôi sẽ đưa cậu đến môi trường làm việc của cậu."

"Được." Sở Thần An xách vali của mình, gật đầu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn, tuấn tú của cậu như sứ trắng, đôi mắt hoa đào trong veo, sáng ngời, hàng lông mi cong vút khẽ run. Cậu cảnh giác nhìn quanh hành lang trên lầu rồi đi theo viện trưởng lên lầu hai.

Cậu luôn cảm thấy có một đôi mắt u ám ẩn nấp đâu đó trong bóng tối vẫn luôn dõi theo cậu khiến mỗi khi bước lên một bước thì cậu lại càng cảm thấy lạnh gáy.

Tòa nhà bệnh viện có bốn lầu, được nối với nhau bởi hai tòa nhà hình trụ, cụ thể là tòa nhà A và B. Lầu ba có một hành lang bằng sắt dài một trăm mét nối liền hai tòa nhà hình trụ. Mà phía dưới hành lang sắt là đại sảnh rộng lớn, đó là nơi tập hợp bệnh nhân. Bên ngoài tòa nhà bệnh viện có một cửa sắt cao ba mét vây quanh nơi này.

Ký túc xá của bác sĩ nằm trên lầu hai của tòa nhà A, lầu ba là văn phòng của bác sĩ và y tá. Lầu bốn của tòa nhà A đều là những bệnh nhân mắc bệnh trung bình và nhẹ.

Tòa nhà B quản lý bệnh nhân nặng và nguy kịch cấp S trở lên. Lầu càng cao thì bệnh càng nghiêm trọng. Bởi vì tòa nhà B nằm phía sau bệnh viện, có hàn

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp