Ánh Trăng Sáng Tỏ

Chương 46: Điều này có nghĩa là, anh phải rời khỏi tập đoàn Quan Thịnh.


10 tháng

trướctiếp

Đỗ Thành Bân ra nước ngoài một chuyến, đến giữa tháng bảy mới quay về nước, nhưng ông không ngờ rằng tới đón ông không phải là người nhà mà là cảnh sát đã bày thế chờ sẵn ông ta. Ông ấy vừa xuống máy bay liền bị cảnh sát bao quanh, còng tay lại trực tiếp dẫn đi.

Cục Công an thành phố.

Đỗ Thành Bân ngồi trong phòng thẩm vấn, đối mặt với những câu hỏi của cảnh sát, ông đều trả lời như nhau: "Trước khi luật sư của tôi đến, tôi sẽ không trả lời bất kì câu hỏi nào."

Viên cảnh sát mỉm cười: "Ông xem phim Hồng Kông nhiều quá hay sao? Hợp tác với cảnh sát điều tra là nghĩa vụ của mỗi công dân, ông Đỗ Thành Bân, xin ông hãy nói sự thật những gì ông biết, nếu cố ý bịa đặt hay nói dối ông sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật."

Đỗ Thành Bân giằng co cùng cảnh sát một lúc, bị cảnh sát áp bức, ông nới lỏng cà vạt, không kiên nhẫn nói: "Các anh hỏi đi, rốt cuộc muốn biết cái gì từ tôi?"

Ông ấy lại nói thêm: "Tôi là phó tổng giám đốc tập đoàn Quan Thịnh, công việc rất bận rộn, đi công tác về còn phải làm báo cáo, các anh có thể hỏi nhanh lên không?"

Trước thái độ của ông, cảnh sát nhanh chóng càng có cớ để nhanh chóng hỏi cung.

"Ngày hai mươi tám tháng sáu, ông ở đâu?"

"Ban ngày tôi ở công ty, tối thì về nhà, à đúng rồi, tối hôm đó tôi có một bữa tiệc tổ chức tại nhà hàng Vân Đức, các anh đi điều tra camera hay hỏi chủ nhà hàng đều được, tôi không có gì để nói dối về vấn đề này." Đỗ Thành Bân nói.

"Được, vậy ông Đỗ, xin hỏi ông và văn phòng luật Thành Phong có quan hệ gì?"

"Tôi từng hợp tác với công ty đó, có một số luật sư được xem như bạn bè, không hơn."

"Ông Đỗ, vậy ông có quen biết Đào Chí Phàm không"

"Đào Chí Phàm? Chưa từng nghe nói qua."

Rất khó để moi thông tin từ miệng ông ta, nhưng đồng chí cảnh sát cũng không nóng nảy, mở tập tài liệu ra, lấy ra một tờ hóa đơn chuyển khoản để trước mặt ông hỏi: "Vậy ông biết Đào Dần không?"

"Đào Dần?" Mặt Đỗ Thành Bân biến sắc trong chốc lát, dường như không tin được là cảnh sát đã điều tra được tới đó, nhưng rất nhanh vẻ mặt ông liền bình tĩnh lại.

"Tôi không biết Đào Dần là ai, là nhân viên của công ty tôi hay sao? Công ty tôi nhiều người như vậy, tôi không thể nào biết hết được." Đỗ Thành Bân nói.

Ánh mắt cảnh sát nhìn chằm chằm Đỗ Thành Bân: "Vậy Chương Nhiệt thì sao?"

"Chương Nhiệt?" Đỗ Thành Bân có chút kinh ngạc nói: "Người này tôi..."

"Ông cũng muốn nói không quen biết sao?"

"Không, tôi đương nhiên biết." Đỗ Thành Bân nói: "Anh ta là em trai của vợ tôi, chính là em vợ tôi, lúc trước anh ta làm việc ở bộ phận pháp lý của công ty chúng tôi, có chuyện gì sao?"

"Năm 2016, một tài khoản nước ngoài của Chương Nhiệt chuyển vào tài khoản của Đào Dần bảy mươi ngàn Euro, mà chỉ vài ngày trước giao dịch này, tài khoản của ông chuyển cho tài khoản này không hơn không kém năm trăm ngàn dân nhân tệ. Ông Đỗ Thành Bân, tôi hỏi ông hoàn toàn không biết gì về chuyện này hay sao?”

Câu hỏi của cảnh sát càng sắc bén, hùng hổ dọa người.

Đỗ Thành Bân trăm vạn lần cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ tra ra chuyện này, ông ta siết chặt tay trong giây lát, hai tay không ngừng nắm chặt rồi lại thả lỏng, nhưng ông ta vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, ông nói: "Chuyện mấy người nói lâu quá rồi, tôi không nhớ rõ đã gửi tiền cho anh ta lúc nào."

Cảnh sát tiếp tục nói: "Ông Đỗ Thành Bân, vậy chúng tôi tiếp tục giúp ông nhớ lại, ngày 12 tháng 8 năm 2016, ông đã gửi một khoản tiền từ ngân hàng Trung Quốc vào tài khoản của Chương Nhiệt, mà vào ngày 14 tháng 8 năm 2016, Chương Nhiệt lại chuyển khoản tiền này sang tài khoản ở nước ngoài của anh ta, không lâu sau, số tiền này đã được gửi vào tài khoản ở nước ngoài của Đào Dần, ông còn muốn nói không biết gì về chuyện này sao?"

"Tôi nhớ ra rồi, tôi gửi cho Chương Nhiệt số tiền này là bởi vì trong khoảng thời gian đó anh ta giúp tôi hoàn thành một vụ án, nên tôi thưởng cho anh ta, dù sao tôi và anh ta cũng là họ hàng mà, đây không tính là hối lộ chứ?"

Đầu óc của ông ta quay cuồng, đang suy nghĩ gần đây ông có sơ suất gì không, nhưng ông ta nghĩ mãi không ra, hoặc là do bây giờ đầu óc ông đang rối loạn, không biết được mình đã làm sai ở đâu...

Không đúng, văn phòng luật Thành Phong!

Ô

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp