Thái Tử Phi Bị App Địa Phủ Trói Buộc

Chương 43: Mời bọn họ đến đây


10 tháng

trướctiếp

Trong nháy mắt, Tiêu Tồn Ngọc nói ra mười mấy tên món ăn, mỗi món đều là đặc trưng nhất ở tửu lâu này, đây cũng chính là những món mà Tiêu Cảnh Vân cũng không hay ăn.

Hắn ta kinh ngạc nhìn bộ dáng mặt dày giả bộ đáng thương của Tiêu Tồn Ngọc, có chút không phân biệt được, rốt cuộc nàng muốn ăn thịt, hay là muốn tìm cách chạy trốn.

Thực sự là biến đổi thất thường!

"Được, ngày mai ta sẽ bảo hạ nhân chuẩn bị cho ngươi."

Ánh mắt Tiêu Tồn Ngọc sáng ngời: " Được rồi! Đại ca, vết thương nhỏ này của ta, huynh đừng để ở trong lòng, trời cũng tối rồi, huynh đi thong thả, ta không tiễn..."

Dứt lời, Tiêu Tồn Ngọc “cạch” một tiếng, đóng cửa phòng lại.

Nàng chỉ có một cái bụng nhỏ, cũng không thể thèm ăn nhiều món cũng lúc đến như vậy.

Chỉ là bên trong APP khách sạn, còn có một số âm hồn chưa tiễn đi, trong số đó có một âm hồn, nguyện vọng của nàng ta chính là ăn một ngàn món sơn trân hải vị, còn không được dùng hai món tương tự!

Âm hồn tham ăn này, nàng đã thu từ lâu, thời điểm đến kinh thành, còn lại sáu bảy mươi món mỹ vị chưa hoàn thành.

Mấy ngày nay, nàng muốn dùng mọi biện pháp để lấy chút đồ ăn ngon từ bên đầu bếp Tiêu gia...

Nhưng năng suất vẫn còn kém chút.

Nếu ngày mai là đại ca mời khách, mối nhân quả này có lẽ sẽ thành công thôi!

Thật sự là không dễ dàng gì...!

Còn bàn tay này... Tiêu Tồn Ngọc đặt thuốc đại ca cho ở một bên, từ trong hành lý của mình kéo ra một ít bình lọ, lấy ra thuốc chữa thương thường trước đây thường sử dụng.

Mới bôi lên, huyết sắc lập tức dừng lại, hiệu quả vô cùng tốt.

Sáng sớm, vết thương trên tay nàng đã mơ hồ đã khép lại, miễn là không cử động mạnh, hầu như không cảm thấy.

Thứ tốt như vậy, nàng cũng chỉ bằng lòng sử dụng cho chính mình.

"Thiết Dực, ngươi tới chỗ tỷ đệ nhà Đổng gia, mời người tới đây." Hôm nay cũng không có khóa học, Tiêu Tồn Ngọc trực tiếp lên kế hoạch giải quyết chuyện hôm qua.

Thiết Dực cũng không hỏi thêm nửa câu, nhấc chân lên liền đi.

"Đúng rồi, phải khách khí một chút, đừng để người ta cảm thấy ta đang ỷ thế bắt nạt người khác.”

"Vâng!" Thiết Dực ngay lập tức đáp ứng.

Trong nháy mắt, người đã biến mất.

Tiêu Tồn Ngọc ngồi ở sân trước, lau dầu hoa quế cho thanh kiếm của mình, làm cho nó sáng hơn một chút, hương thơm cũng dễ chịu hơn.

Chưa đầy nửa canh giờ, Tiêu Tồn Ngọc liền nghe thấy tiếng động "Chít chít".

"Thả ta xuống! Ngươi thả ta xuống!" Đổng Kim Minh vừa đạp chân vừa la hét, Tiêu Tồn Ngọc nhìn qua, chỉ nhìn hai tỷ đệ này, đệ đệ bị Thiết Dực vác lên vai, tỷ tỷ ở phía sau một đường chạy bước nhỏ đuổi theo, mồ hôi đổ đầm đìa.

Thiết Dực ném người về phía trước mặt Tiêu Tồn Ngọc, sau đó giống như một bức tường cao, canh giữ ở đó, không nhúc nhích.

"Tiêu Tồn Ngọc ngươi dựa vào cái gì bắt ta đến đây!"

Đổng Xảo Tâm khẩn trương nhìn nàng, sau đó theo bản năng sờ sờ mũi, trên mũi còn bầm tím, nhìn không đẹp lắm. ( truyện trên app tyt )

Tiêu Tồn Ngọc nhìn lướt qua, phát hiện âm hồn hôm nay lại không còn ở đây nữa.

Chỉ là có thể cảm nhận được Đổng Xảo Tâm bị âm khí quấn thân.

Chẳng qua cái âm hồn kia nhìn thì thấy lợi hại, nhưng trên thực tế lực sát thương cũng không lớn, chỉ có thể dựa vào thời gian đi theo Đổng Xảo Tâm càng dài, để gây ảnh hưởng càng nặng đến nàng ta!

Dựa theo tình huống hiện tại để tính, nếu Đổng Xảo Tâm yên ổn lập gia đình không gây chuyện, chỉ sợ còn phải mất tối thiểu thời gian hai mươi năm mới có thể nhìn thấy hậu quả lớn.

Nếu nàng ta tích lũy phúc đức thì cho dù cái âm hồn này có muốn làm cái gì cũng khó khăn!

Tiêu Tồn Ngọc quan sát nàng ta cẩn thận từ trên xuống dưới một lượt.

Hôm nay, Đổng Xảo Tâm ăn mặc cũng rất dụng tâm, thay đổi một thân váy hoa mẫu đơn, chẳng qua là mấy loại quần áo đồ đạc đều là sau khi vào Tiêu gia mới làm, cho nên không có khả năng chứa âm hồn.

Có thể xác định là do đồ trang sức rồi...

Cây trâm trên đầu nàng ta vẫn là cái ngày hôm qua, nhưng các phụ kiện bên hông đã được thay đổi.

Hôm qua nàng ta đeo là túi hương, hôm nay thay thế bằng một quả huân cầu, cả hai đều loại tỏa ra mùi hương, tới bàn tay...

Tiêu Tồn Ngọc nhíu mày: "Hôm qua trên tay ngươi đeo không phải cái vòng tay này."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp